Mạnh mẽ phân chia!
Không nghĩ tới Trình Khanh sẽ làm như vậy.
Từ trong túi nhóm phú thân đại thương đoạt ra bạc tới cứu tế, Trình Khanh thật sự có thể bình an rời khỏi Lâm Thanh sao?
Giang tri châu bán cái nút, không chịu nói tỉ mỉ.
Cốc Hoành Thái nghe được toàn bộ lời Du Tam và Giang tri châu nói chuyện, rất là hâm mộ.
Loại sự tình mạnh mẽ phân chia này, nhóm phú thân đại thương khẳng định thường xuyên gặp phải.
Nhưng Trình Khanh ra chủ ý cho Giang tri châu như vậy, người khác lại không tiện mắng Trình Khanh, Trình Khanh đứng trên danh nghĩa cứu tế, nhóm phú thân đại thương thành Lâm Thanh chỉ có thể đánh rớt hàm răng và nuốt máu.
Cốc Hoành Thái hâm mộ Trình Khanh, chính là hâm mộ người ta ngay cả làm chuyện xấu cũng có thể được tán dương.
—— quả thật là “tất cả toàn hạ phẩm, duy có đọc sách cao”, Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ đánh cái rắm cũng mang theo mùi văn chương, người khác còn cần phải nâng niu?!
Đâu chỉ Du Tam và Cốc Hoành Thái nghĩ như vậy.
Giang tri châu cho người đi thông tri hội trưởng thương hội Lâm Thanh tới nha môn, hội trưởng thương hội chạy nhanh tới.
Lâm Thanh điều kiện địa lý ưu việt, thương nghiệp phát triển vượt qua các địa phương khác, thời kỳ cường thịnh nhất, Lâm Thanh còn có tiếng khen là ‘ giàu có và đông đúc ’ nhất.
Địa phương thương nghiệp phát đạt phồn vinh như thế, há có thể không có thương hội?
Vừa nghe Ngũ hoàng tử phụng mệnh đến Hoài Nam cứu tế, đi qua Lâm Thanh, thương hội Lâm Thanh, các thương nhân Lâm Thanh đều biết chính mình khẳng định sẽ phải đào ra một số bạc lớn.
Chủ động cũng là cho, triều đình phân chia cũng là cho, không bằng thành thành thật thật chủ động cho, còn có thể ở trước mặt Ngũ hoàng tử để lại ấn tượng tốt.
Ngũ hoàng tử không nhớ được bọn họ, những đại nhân đi cứu tế cùng có thể nhớ kỹ bọn họ cũng không tồi.
Đưa bạc cũng phải có chú trọng, hội trưởng thương hội tính toán chờ quan phụ mẫu bổn thành triệu hoán, hội trưởng cần có Giang tri châu từ giữa giật dây!
Đem Giang tri châu bỏ qua một bên, thương hội đơn độc làm nổi bật khẳng định không được.
Chờ hội trưởng thương hội Lâm Thanh hừng hực đuổi tới nha môn, Giang tri châu quả nhiên há mồm liền đề cập đến bạc.
Ai, Giang đại nhân cũng quá sốt ruột đi?
Hội trưởng thương hội Lâm Thanh mở miệng liền hứa hẹn nguyện ý đại biểu thương hội quyên một vạn lượng bạc, Cốc Hoành Thái ở phía sau Giang tri châu làm phông nền, mí mắt giật kinh hoàng.
Một vạn lượng!
Người Lâm Thanh cũng thật có tiền.
Một vạn lượng bạc nói quyên liền quyên, số tiền này nếu cho chính mình, sau khi trả hết nợ vẫn còn thừa rất nhiều.
Giang tri châu lại nhíu mày, "Lỗ hội trưởng, bản quan không phải kêu ngươi tới quyên bạc, đương nhiên, nếu Lỗ hội trưởng muốn vì nạn hạn hán Hoài Nam ra một phần lực, bản quan cũng sẽ không ngăn trở…… nhưng chúng ta vẫn nên nói chính sự trước đã."
Cốc Hoành Thái hâm mộ: Tâm Giang tri châu thật đủ đen tối!
Du Tam nghi hoặc: Giang tri châu này không phải là muốn đánh tên tuổi Trình Khanh vớt tiền chứ, nương nạn hạn hán Hoài Nam, tưởng từ thương hội Lâm Thanh ép mấy vạn lượng bạc?
Khi ở bến tàu, Du Tam vội vàng cùng con gà trống Thôi Ngạn mổ nhau, cũng không có nghe được toàn bộ những gì Trình Khanh và Giang tri châu nói với nhau, không xác định được Giang tri châu muốn làm cái gì.
Du Tam và Cốc Hoành Thái đều nghĩ như vậy, Lỗ hội trưởng thương hội Lâm Thanh là tâm tình gì có thể nghĩ.
Lời này phiên dịch một chút, chính là một vạn lượng không thỏa mãn được Giang tri châu!
Vị Ngũ hoàng tử kia ăn uống thật sự lớn như vậy sao?
Lỗ hội trưởng nguyện ý góp tiền, nhưng cũng có điều kiện đi kèm, hắn muốn thân thủ đưa bạc quyên góp đến trước mặt Ngũ hoàng tử.
Giang tri châu dở khóc dở cười, "Lỗ hội trưởng, ngươi đã hiểu lầm, bản quan kêu ngươi tới là muốn hỏi thương hội Lâm Thanh các ngươi có nguyện ý ra tiền xây bến tàu hay không!"
Bến tàu?
Bến tàu gì……
Tinh thần Lỗ hội trưởng rung lên.