Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ (Dịch Full)

Chương 80 - Chương 80. Rất Giống Cái Si Hán!

Chương 80. Rất giống cái si hán! Chương 80. Rất giống cái si hán!

Chỉ cần nói Chu lão phu nhân nhị phòng, lần trước phải bồi thường cho nàng một số bạc lớn, trong lòng có thể thoải mái sao?

Còn có Du Tam, ngày công bố thành tích lại ở trước mặt mọi người kích tướng nàng, chính là rắp tâm bất lương.

Những người này khẳng định đang chờ nàng đi mua văn chương, thơ từ, nàng ở thư viện không có bằng hữu gì, cũng không đi lại gần với con cháu Trình thị, nào có con đường đáng tin cậy nào, người chờ bán văn chương cho nàng, có lẽ chính là nhị phòng hoặc là Du Tam an bài.

Trình Khanh tưởng tượng như vậy, không khỏi trên dưới đánh giá Thôi béo, ánh mắt kia làm cho Thôi béo lạnh cả người.

“Ê, ngươi đây là ánh mắt gì, ta muốn cho ngươi mượn bạc cũng là sai sao?”

“Không có việc gì, là ta nghĩ sai rồi.”

Tiểu mập mạp này rất có tiền, không giống người có thể dễ dàng bị thu mua.

Huống chi đây là người thứ nhất trong thư viện phóng thích thiện ý với nàng, Trình Khanh cũng không nghĩ hoài nghi lung tung Thôi béo.

Nghĩ đến tính cách vô pháp vô thiên của tên Du Tam kia, trong hội văn trung thu lần này còn không biết sẽ nháo ra chuyện xấu gì, Trình Khanh khuyên Thôi béo:

“Thôi Ngạn, ta không mượn bạc của ngươi, ta cũng khuyên ngươi đừng tiêu bạc ở trên loại địa phương này, loại văn tài này không che lấp được, cũng không giả vờ ra được, có chính là có, không chính là không, tài tử nổi danh không nhất định có thể khảo được công danh, tranh hư danh kia nếu không đổi được thành ích lợi thực tế, ngươi nói có lỗ không?”

Một chút tiền trinh có thể đổi về tài danh, Thôi béo cảm thấy không lỗ, nếu hắn ở trên hội văn trung thu biểu hiện tốt, trong nhà cao hứng, số bạc cho hắn đâu chỉ là mấy chục lượng!

Nhưng Trình Khanh dùng ánh mắt kia nhìn hắn, Thôi béo mạc danh có hơi chút chột dạ.

Thôi béo bỗng nhiên phát hiện, thân hình Trình Khanh đơn bạc, mặt vàng vọt, bộ dáng không nổi bật, đôi mắt lại rất đẹp.

Đôi mắt này nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, Thôi béo thế nhưng không dám nhìn thẳng, quay đầu sang một bên, vừa nhíu mặt ngũ quan liền nhăn thành một đoàn:

“…… Nếu không mua văn chương, thành tích của chúng ta chỉ là thứ 100 trong lớp Đinh, đi tham gia hội Văn có ý nghĩa gì chứ?”

“Có thơ có rượu, có tài tử tụ tập, còn có tiểu nương tử đội ánh trăng đi đến, Thôi huynh, làm người không cần quá tham, không nổi danh ở hội Văn, cũng có thể hưởng thụ hội Văn, ngươi nói đúng không?”

Trình Khanh vỗ vỗ bả vai Thôi béo, chính mình thong thả ung dung rời đi.

Thôi béo sửng sốt nửa ngày, nhìn bóng dáng Trình Khanh, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp:

“Trình Khanh, ngươi mới mười ba tuổi đó——”

Còn nhỏ hơn hai tuổi so với hắn, biểu hiện lại giống một tay phong nguyệt già đời.

Từ từ, Trình Khanh không phải là nghiêm túc chứ?

Hội văn trung thu thật sự sẽ có giai nhân trình diện, địa phương có tài tử sao không có danh kỹ được!

Danh kỹ thanh lâu đều mong được tài tử tặng thơ làm giá trị con người chính mình tăng vọt.

Ngoại trừ kỹ nữ, một ít tiểu nương tử đàng hoàng cũng sẽ đi cùng phụ huynh đến, hội văn trung thu huyện Nam Nghi, cũng là đại hội tương thân mỗi năm một lần. Thôi béo mắng Trình Khanh tuổi còn nhỏ đã biết này đó, nghĩ đến Trình Khanh vẫn còn đang ở trong hiếu kỳ, nếu trên hội Văn nháo ra chút việc phong nguyệt khẳng định sẽ xong đời, căn cứ lập trường bằng hữu, ngày diễn ra hội Văn hắn nhất định phải nhìn kỹ Trình Khanh một chút.

Mười lăm tháng tám đảo mắt đã đến, cách thư viện Nam Nghi mấy dặm ở ngoài có một đại biệt viện, là nhà của một vị lão Thượng Thư đã về hưu, nhân địa phương thích hợp, hội văn trung thu đã liên tục cử hành mấy năm tại đây.

Mỗi năm vào đêm hội văn trung thu, chung quanh biệt viện Thượng Thư đều sẽ hình thành chợ lâm thời, bên trong biệt viện đối nguyệt ngâm thơ, bên ngoài biệt viện bày các loại quầy hàng, trình độ náo nhiệt có thể so với hội chùa.

Bình Luận (0)
Comment