Nếu người đọc sách gia cảnh bần hàn, chưa thi đậu công danh mà vẫn muốn tham gia thì sao?
Ngoại trừ giao bạc, còn có một loại biện pháp khác, chính là dựa vào tài văn của mình để đi vào!
Hai bên tường biệt viện treo đầy các loại đèn lồng, ánh sáng lung linh thập phần xinh đẹp, phía dưới mỗi một chiếc đèn lồng đều treo một đạo đề, có làm một bài thơ hợp với tình hình, có câu đối, có viết chữ, có yêu cầu đọc sách…… Các loại đề linh tinh vụn vặt, nếu có thể đương trường giải được ba đề, Văn hội sẽ tán thành tư cách vào bàn, không cần giao bạc cũng có thể vào.
Không chỉ có như thế, còn có thể đương trường được nhận một chiếc đèn lồng tinh mỹ.
Cũng không biết là ai thiết kế kịch bản, dẫn tới nhóm người đọc sách chen chúc tới.
Ngay cả người đã có công danh tú tài cũng muốn dừng lại ở cửa một lát, giải ra vài đạo đề, thắng được đèn lồng có đóng dấu của văn hội —— chiếc đèn lồng này chỉ có thể dựa vào làm bài thắng được, tiêu bạc cũng không mua được, cầm theo tự nhiên phá lệ có mặt mũi.
Nơi này chính là địa phương nổi danh đệ nhất hội Văn đêm nay!
Thôi béo nhắc nhở Trình Khanh mua văn thơ, có một nửa nguyên nhân là vì ứng phó tỷ thí vào cửa.
Có thể dựa vào “tài văn” của chính mình để vào cửa, so với tiêu mười lượng bạc đi vào phong cảnh hơn nhiều, có công danh tú tài đi vào không cần phải nói, nhưng không có công danh tú tài tiêu tiền đi vào, chẳng phải là thừa nhận bọn họ thật sự kém sao?
Hai bên tường cửa lớn đều là đèn lồng, thủ công tinh vi, hình thức độc đáo, nếu có thể thắng mấy cái về nhà đưa cho ba tỷ tỷ, hẳn sẽ kiếm được nụ cười của các nàng đi!
Tối nay ánh trăng đẹp như vậy, không biết Liễu thị có mang các tỷ tỷ ra ngoài chơi hay không…… Trình Khanh muốn tự mình về nhà đón người, nhưng nàng sợ Chu lão phu nhân và Du Tam sẽ ở trên hội Văn nhằm vào nàng, nàng là đối tượng hấp dẫn hỏa lực của địch nhân nhất, vẫn không nên liên lụy ba tỷ tỷ.
Hẳn là sẽ không đến đây đi, quy củ của triều Đại Ngụy, nàng và ba tỷ tỷ ít nhất đều phải thủ hiếu một năm.
Một năm này, không được uống rượu mua vui, không được đàm luận hôn lễ, làm quan sẽ phải để tang, học sinh không được tham gia khoa khảo.
Ở trước thời Đại Ngụy, loại trọng hiếu này cần phải đủ 27 tháng, bây giờ người thủ cổ lễ ít đi, đại bộ phận mọi người đều đã tiếp nhận hiếu kỳ từ 27 tháng biến thành một năm.
Ở trong lúc giữ đạo hiếu, ngay cả thăm người thân cũng cần hạn chế, có gia đình sẽ kiêng kị, dù sao tận lực giảm bớt ra cửa giao tế tổng không có sai, lấy tính cách của Liễu thị, khả năng đêm nay mang ba tỷ tỷ của Trình Khanh ra cửa ngắm trăng rất nhỏ.
Các nàng không thể tới, Trình Khanh mới muốn đưa mấy chiếc đèn lồng về cho các tỷ tỷ.
Những đề này nàng có thể đáp được không?
Ngoại trừ phú thơ, các đề khác hẳn là có thể thử xem đi.
Trình Khanh đang xem đèn lồng, mấy người Du Tam liền lên bờ.
Trình Khuê năm trước đã khảo trúng tú tài, không cần đáp đề, cũng không cần giao phí vào cửa, hắn có thể tùy ý đi vào.
Nhưng Trình Khuê giảng nghĩa khí, muốn cùng mấy người Du Tam cộng tiến thối.
Du Tam thấy Trình Khanh đi quanh đèn lồng, cao giọng cười nói:
“Trình Khanh sư đệ muốn lựa chọn giải đề đi vào sao? Sư đệ xếp hạng 90 trong hai trăm người thi tháng, hy vọng giải đề thành công rất lớn sao!”
Thôi béo đi theo sau đó lên bờ, nghe vậy thiếu chút nữa trượt chân.
Trình Khanh xếp hạng 97 mà còn bị người chế nhạo, hắn xếp hạng 102 nên làm cái gì bây giờ?
Mắng chửi người không chọc chỗ yếu, cái tên Du Tam này thật là vừa đáng giận vừa đáng ghét, đối phương nếu không phải nhi tử của tri phủ, Thôi béo khẳng định sẽ kéo tay áo đánh người.
Trình Khanh liếc mắt nhìn Du Tam một cái: “Kỳ quái, cửa biệt viện rộng như vậy, ta giao tiền đi vào hay là đáp đề đi vào thì có quan hệ gì với ngươi? Du sư huynh, ngươi vẫn nên ngẫm lại chính mình đi, ta nhớ rõ sư huynh cũng còn chưa có thi đậu tú tài đâu!”