Nàng cảm thấy chính mình sẽ không biết đối câu đối, nhưng vừa nhìn thấy câu đối, trong lòng nàng liền ngo ngoe rục rịch.
Trình Khanh có chút kháng cự.
Nhiều năm trải qua làm nàng có thói quen khống chế hết thảy, nếu quá mức ỷ lại vào năng lực không thuộc về chính mình, ngày nào đó bỗng nhiên biến mất vậy phải làm sao bây giờ?
Đề Toán Học đáng tin cậy, nhưng không đủ 30 câu, Trình Khanh bị bắt phải chuyển dời tầm mắt đến đố đèn và câu đối.
Sau đó sự tình làm Du Tam hoàn toàn thất vọng đã xảy ra, tiểu tử Trình Khanh này không chỉ biết giải đề Toán Học, đối câu đối lại cũng có thể đúng!
Câu đối so ra kém viết văn chương cẩm tú, khoa khảo tuy cũng không thi đến, nhưng cũng thực cần kiến thức. Ngâm thơ đối chữ từ trước đến nay đều đặt ở cùng nhau, ngâm thơ ở phía trước, đối chữ ở phía sau, đây là tài hoa hạng nhất.
Trình Khanh liên tiếp đối đúng chín đề, bánh trung thu trước mặt nàng biến thành 27 cái.
Chỉ còn thiếu 3 đạo đề, nàng có thể hoàn thành thành tựu giải 30 đạo đề, thắng được trăm lượng bạc ròng khen thưởng, sau khi nàng từ bỏ đề Toán Học, biểu hiện xuất sắc, đám người vây xem đối với nàng đã có đổi mới.
Ngay cả Hà Uyển cũng không nhịn được nhìn Trình Khanh thêm vài lần.
Dung mạo bình thường, bộ dáng không thay đổi, thứ thay đổi chính là cái nhìn của người khác.
Giờ này khắc này, Trình Khuê chỉ đáp đúng 24 đạo đề, trên trán thiếu niên có mồ hôi tinh mịn thấm ra, thiếu niên mười mấy tuổi tâm hiếu thắng mạnh nhất, huống chi đối thủ của hắn còn là Trình Khanh!
Nếu ở trước mặt mọi người bại bởi Trình Khanh, cũng quá mất mặt!
Chẳng lẽ muốn hắn đi giải thích với mỗi người, nói Trình Khanh là kiếm đi nét bút nghiêng dựa vào đề Toán Học dẫn đầu?
Trình Khuê loạn tâm!
Tâm vừa loạn, suy nghĩ tự nhiên không tập trung, tốc độ giải đề liền chậm đi, thật sự là tuần hoàn ác tính.
Trình Khanh nhân cơ hội lại bắt lấy một đề, nhìn bánh trung thu cao cao trên bàn nàng, mũi Du Tam đều tức muốn lệch.
Trong đám người, Hà lão viên ngoại rất có vài phần đắc ý:
“Lão phu cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn lầm người, Uyển nương, cháu nói có phải hay không?”
Tài hoa thật sự có thể điểm tô cho bề ngoài một người.
Hà Uyển không có phản bác lời ông nội nói, Trình Khanh giống như thật sự sắp thắng.
Có thể một hơi giải ra 30 đạo đề, ai dám nói trong bụng Trình Khanh vô tài?
Tài có, trí có, chuyện mà chính mình làm không được, hà tất ghen với người khác!
Du Tam trừng mắt, bên trong toàn tơ máu đỏ, tất cả đều là do bị Trình Khanh chọc giận.
Trình Khanh ngay từ đầu biểu hiện ra chỉ biết làm Đề Toán Học, khiến bọn họ đều bị mê hoặc, cho rằng Trình Khanh ở trên những mặt khác đều kém, Du Tam lại phát động đồng môn đi đoạt lấy Đề Toán Học, cản trở Trình Khanh thắng.
Nào biết Trình Khanh cũng biết đối câu đối, ngược lại là Du Tam vác đá nện vào chân mình, hắn đoạt phải Đề Toán Học khó ở, trước mắt bánh trung thu trên bàn mới chỉ có 14 cái, vừa lúc là một nửa của Trình Khanh……
Mà Trình Khuê, cũng bị Trình Khanh nhiễu loạn suy nghĩ.
Thật sự phải trơ mắt nhìn Trình Khanh thắng sao?
Du Tam chuyển con mắt nghĩ đối sách, Trình Khanh đâu thèm để ý đến hắn, chỉ còn hai đạo đề là có thể thắng, nàng đương nhiên muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm.
Quản sự cũng muốn chụp mông ngựa Du Tam, nhưng trước mắt bao người tổng không thể đưa đáp án cho Du Tam nha, Trình Khanh lại là con cháu Trình thị, quản sự cũng không dám bất công, đèn lồng trên tường đã giải đáp được quá nửa, dựa theo quy củ cần bổ sung thêm đề mới.
Đề mới càng khó hơn.
Nhưng có Đề Toán Học.
Trình Khanh cũng không khó xử chính mình, không tiếp tục đối câu đối, mà giải hai Đề Toán Học, hoàn thành 30 đề!
“Chúc mừng Trình Khanh công tử, ngài thắng được trăm lượng bạc, cũng thắng được cơ hội gặp Thẩm Học Đạo.”