Bách hộ Cẩm Y Vệ lãnh binh, không phù hợp với quy củ.
Nguyên nhân chính là như thế, càng thuyết minh bối cảnh Du bách hộ thâm hậu!
Lang thiên hộ cũng một ngụm một tiếng "Du tướng quân", cao cao nâng Du Tam lên.
Chờ khi Trình Khanh nhìn thấy hai hộ vệ phái đi thành Hoài An báo tin trở về, mới biết được khúc chiết phát sinh trong quá trình báo tin, cùng với vì sao lại là Du Tam lãnh viện quân tới Hồng huyện.
Sớm biết vậy, còn không bằng trực tiếp tìm Du Tam, đỡ phải đi loanh quanh lòng vòng phủ Tổng đốc.
Nhưng mặc dù là Trình Khanh, cũng không thể tưởng được Du Tam ở thành Hoài An lại có một phen cảnh ngộ như vậy, gặp phải đám cướp Trường Cân vây thành, mang theo 500 binh sĩ cứu viện phủ Tổng đốc, bởi vậy mà được Thạch tổng đốc thưởng thức!
Du Tam cảm giác được ánh mắt kinh ngạc của Trình Khanh, không khỏi đĩnh đĩnh ngực.
Về sau chính mình cũng nhất định phải làm nhiều sự tình khiến Trình Khanh bội phục hơn, không có ngưỡng mộ, làm sao sinh ra ái mộ?
Du Tam đang muốn nói cái gì, Vinh Cửu từ huyện nha lao tới, tầm mắt quét ngang một vòng, dừng ở trên người Du Tam:
"Ngươi chính là chủ tướng từ Hoài An mang theo viện quân lại đây đi, phủ Tổng đốc có tin tức gì muốn mang cho ta không?"
Dù Trình Khanh có lợi hại, Hồng huyện cuối cùng vẫn phải dựa vào viện quân Hoài An tới cứu!
Bởi vì điểm này, Vinh Cửu ở trước mặt Trình Khanh lại run đi lên.
Trình Khanh chịu đại ân của phủ Tổng đốc, hắn đảo muốn nhìn xem, Trình Khanh có thể da mặt dày đòi lấy mười vạn lượng bạc tiền quyên góp kia hay không——
Vinh Cửu không quen biết Du Tam, Du Tam lại đoán được thân phận của Vinh Cửu.
Từ trong miệng hai hộ vệ phủ Mậu Quốc Công, Du Tam sớm đã biết Trình Khanh vì sao lại bị vây ở Hồng huyện. Đều là chuyện tốt mà vị Vinh Cửu thiếu gia trước mắt này làm ra, nếu không phải Vinh Cửu dẫn hướng mấy trăm du binh của đám cướp Trường Cân về phía đội ngũ vận chuyển lương thực, đại quân của đám cướp Trường Cân sẽ không cắn Trình Khanh không bỏ!
Vinh Cửu thiếu gia, ở dưới mí mắt Du Tam đều không tính là cái rắm gì, chỉ coi như không nghe thấy Vinh Cửu hỏi chuyện, tiếp tục nói chuyện cùng Lang thiên hộ.
Vinh Cửu tức giận, Cốc Hoành Thái gỡ mũ giáp xuống, văng cho mặt Vinh Cửu dính đầy máu:
"Ai cho ngươi lá gan dùng khẩu khí như vậy nói chuyện cùng Du đại nhân, ngươi là người phương nào?"
Chính chủ tự mình phản ứng, đó là cho Vinh Cửu mặt mũi.
Lúc này nên là người bên cạnh chính chủ lên tiếng.
Cốc Hoành Thái sinh hoạt trong vòng ăn chơi trác táng ở kinh thành, am hiểu sâu kịch bản như vậy.
Cốc Hoành Thái cũng làm bộ không quen biết Vinh Cửu, hỏi Vinh Cửu là ai, nếu Vinh Cửu là người có thân phận, lúc này nên do tuỳ tùng bên người trả lời thay…… Đáng tiếc mấy chục hạ nhân bên người Vinh Cửu đều đã bị đám cướp Trường Cân giết sạch, chỉ còn ba hộ vệ, đã gia nhập đội ngũ thủ thành Hồng huyện, đám cướp Trường Cân tan tác, ba hộ vệ của Vinh Cửu mệt đến được người nâng xuống tường thành, lúc này đang ở trong phòng nào đó của huyện nha ngủ hô hô, cũng không người giới thiệu thân phận của Vinh Cửu.
Để Vinh Cửu tự nói, vậy chẳng phải là rất mất mặt sao?
Dù Vinh Cửu có tự nói, Cốc Hoành Thái cũng có chiêu số ứng đối, tổn hại nhất là chờ Vinh Cửu tự giới thiệu xong, lại dùng khinh miệt ngữ khí trả lời Vinh Cửu "chưa từng nghe qua" hoặc "không biết".
Vinh Cửu khó thở.
Mặc kệ là phản ứng của Du Tam hay Cốc Hoành Thái, đều làm Vinh Cửu cảm giác không thoải mái.
Nếu thật là người phủ Tổng đốc phái tới, sao có thể dùng loại thái độ này đối với chính mình?!
Vinh Cửu không có biện pháp, chỉ có thể thu hồi cái đuôi, ngoan ngoãn cúi đầu với Trình Khanh: "Trình đại nhân, ta muốn biết sự tình thành Hoài An như thế nào."
Trình Khanh thấy Du Tam và Cốc Hoành Thái kẻ xướng người hoạ, liền biết hai người này là cố ý không cho Vinh Cửu mặt mũi.
Trình Khanh gọi hộ vệ phủ Mậu Quốc Công tới:
"Ngươi nói cho Vinh Cửu thiếu gia, thành Hoài An đã xảy ra chuyện gì."