Khi cần là nhị thúc ruột thịt, khi không cần là Trình thị lang.
Trình Tri Tự đã sớm minh bạch kịch bản của Trình Khanh, hiện tại đã là gợn sóng bất kinh, không thiếu được muốn bồi Trình Khanh diễn một hồi, bảo lưu dân quỳ đầy đất chạy nhanh đứng lên.
Trình Tri Tự là cố ý tới giao đãi Trình Khanh, lưu dân bên ngoài huyện Ngũ Hà, Trình Tri Tự có thể quan tâm, hắn vốn chính là triều đình phái tới cứu tế, ở khi vật tư dư thừa, sẽ không trơ mắt nhìn lưu dân đói chết, lạnh chết.
Trình Tri Tự có thành ý như vậy, Trình Khanh cảm thấy người này đối với nàng có yêu cầu.
"Nhị thúc có cái gì, không ngại nói thẳng, tiểu chất nếu là có thể làm được, nhất định sẽ giúp nhị thúc làm."
Trình Tri Tự cười cười, "Ngươi yên tâm, bản quan không làm khó ngươi. Bản quan đối với ngươi chỉ có một yêu cầu, lần này đi Hoài Nam cẩn thận hành sự, ngươi có thể không coi trọng mệnh chính mình, nhưng phía sau ngươi còn có toàn bộ Trình thị Nam Nghi."
Trình Tri Tự là sợ Trình Khanh cả gan làm loạn, liên lụy toàn tộc.
Nhị phòng tuy rằng đã phân gia, tất cả mọi người vẫn cứ là nhất tộc, vẫn là quan hệ huyết thống.
Nếu Trình Khanh phạm phải tội lớn, nhị phòng xác suất rất lớn không chạy thoát.
Trình Khanh không nghĩ tới Trình Tri Tự lại có thể thật sự chỉ có một yêu cầu này.
Quả nhiên là hài tử biết khóc có kẹo ăn, bởi vì chính mình quá có thể lăn lộn, Trình thị lang đã sợ nàng…… Đây là dấu hiệu tốt, Trình Khanh lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước, thần thần bí bí mời Trình Tri Tự đến một bên.
"Nhị thúc, tiểu chất có một nghi vấn tồn tại đã lâu, không biết nhị thúc có thể giúp tiểu chất giải thích nghi hoặc hay không?"
"Nói đi."
"Sau khi tiểu chất trở lại Nam Nghi, không chỉ một lần nghe nói cha tiểu chất có tài danh, chưa đến hai mươi tuổi đã trúng cử nhân, nhị thúc có biết cha tiểu chất vì sao không tiếp tục tham gia khoa khảo hay không?"
"……"
Đánh chết Trình Tri Tự cũng chưa nghĩ đến, Trình Khanh thần thần bí bí là muốn hỏi sự kiện này.
Trình Tri Tự cảm thấy Trình Khanh khả năng có hiểu lầm, hai người trước mặt người ngoài suy diễn thúc cháu tình thâm có thể, nhưng hai người bọn họ đến tột cùng có bao nhiêu tình thúc cháu, trong lòng Trình Khanh không rõ sao?!
Thấy Trình Tri Tự lạnh mặt, Trình Khanh vội vàng giải thích: "Nhị thúc, tiểu chất không phải cố tình nhắc lại chuyện xưa để tìm phiền toái, cũng không phải chỉ trích tổ mẫu không phân gia tài cho cha tiểu chất, năm đó điều kiện phân gia chính cha cháu cũng tiếp thu, tiểu chất sẽ không vì một chút hơi tiền mà lôi lại chuyện cũ, tiểu chất là thật sự có nghi hoặc……."
Chu lão phu nhân có thể không phân chia gia sản cho Trình Tri Viễn, lại không ngăn được Trình Tri Viễn vào kinh đi thi, bàn tay của Chu lão phu nhân không dài được như vậy.
Cho nên Trình Tri Viễn vì sao không tiếp tục khoa khảo?
Trình Khanh cảm thấy cởi bỏ bí ẩn này, là có thể cởi bỏ lý do vì sao nàng sẽ trúng độc, cùng với việc đám người Hà Vọng Xuân và Lê lão nhân kia rốt cuộc muốn làm cái gì.
Đôi thúc cháu plastic Trình Khanh và Trình Tri Tự, từ lần đầu tiên gặp mặt ở huyện Nam Nghi, Trình Khanh chưa từng dùng ngữ khí thành khẩn như vậy nói chuyện cùng Trình Tri Tự.
Bọn họ có miệt thị, có đối địch, có cảnh giác lẫn nhau, duy độc không có tình thúc cháu.
Trình Khanh nói, mang suy nghĩ của Trình Tri Tự trôi về hơn hai mươi năm trước, khi đó, Trình Tri Tự chỉ mười mấy tuổi, mà đại ca hắn Trình Tri Viễn, là tài tử nổi danh Nam Nghi, thiếu niên cử nhân, sau khi ra ngoài học hơn một năm trở về, bà mối huyện Nam Nghi muốn đạp vỡ ngạch cửa nhị phòng……
Thiếu niên cử nhân, phong nghi xuất chúng, đi trên đường không chỉ có các tiểu nương tử sẽ nhìn lén, ngay cả các đại nương, đám tức phụ vừa mới thành hôn đều nguyện ý nhìn nhiều một chút.
Kỳ thật Trình Tri Tự khi đó cũng không phải thập phần cừu thị Trình Tri Viễn, tuy rằng mẫu thân Chu thị thường xuyên ở sau lưng dạy hắn phải tranh cùng Trình Tri Viễn, nhưng Trình Tri Tự chỉ mới mười mấy tuổi, đối với gia sản gì đó không có coi trọng như người trưởng thành.