Lê lão nhân mang Trình Khanh đi thông đạo đã được rửa sạch trước đó, đã chết không ít người mới mở ra được thông đạo này, hiện tại hắn và Trình Khanh có thể bình yên vô sự, đó là bởi vì trước đó đã hiến tế mạng người.
Tuy là như vậy, Lê lão nhân mang theo Trình Khanh cũng đi rất cẩn thận, sợ có cơ quan nào chưa được rửa sạch, không cẩn thận kích phát, sẽ làm hai người đương trường mất mạng.
Hắn cũng không nghĩ mang Trình Khanh tới tổ lăng, không ngờ đại quân triều đình bỗng nhiên công thành, trong thành Hào Châu hiện tại một mảnh chiến hỏa, mặc kệ giấu Trình Khanh ở nơi nào đều không an toàn, không ai có thể ở trong thiên quân vạn mã quay lại tự do.
Dù là cao thủ, chiếu cố chính mình đã không tồi, lại mang theo một "thư sinh văn nhược" khẳng định sẽ xong đời.
Tổ lăng tạm thời an toàn.
Hơn nữa tổ lăng còn có một ám đạo, là Chương tiên sinh an bài cho tất cả mọi người rút lui khỏi Hào Châu.
Ám đạo là một mạch nước ngầm, đi dọc theo mạch nước ngầm, khi lại thấy ánh mặt trời đã rời khỏi thành Hào Châu mấy chục dặm, mặc kệ là quân Trường Cân hay là đại quân triều đình, đều đừng nghĩ đuổi theo.
Vì suy nghĩ cho mạng nhỏ của Trình Khanh, Lê lão nhân tính toán mang Trình Khanh cùng trốn chạy.
Lê lão nhân một bụng tâm tư, Trình Khanh cũng có ý nghĩ của chính mình.
Theo tin tức nàng được đến, đám cướp Trường Cân chiếm tổ lăng Tiêu thị lại không nhúc nhích tổ lăng, hiện tại Lê lão nhân mang theo nàng tiến quân thần tốc, thoạt nhìn đối với tổ lăng rất hiểu biết…… Đây gọi là không nhúc nhích tổ lăng?
Trên người đám người Lê lão nhân và Chương tiên sinh này, còn có rất nhiều bí mật.
Trình Khanh giấu đi tâm tư.
Càng đi vào trong, tổ lăng liền càng khủng bố âm trầm.
Đám người Lê lão nhân và Chương tiên sinh này rốt cuộc muốn làm gì.
Sao cảm thấy bọn họ quậy cùng đám cướp Trường Cân, cũng không phải thiệt tình tưởng trợ giúp đám cướp Trường Cân tạo phản, mà là đánh chủ ý lên tổ lăng Tiêu thị?
Tổ lăng Tiêu thị khẳng định có chôn tài vật.
Lê lão nhân bọn họ có phải vì vật bồi táng trong tổ lăng hay không ?
Trong lòng Trình Khanh toát ra nghi vấn, lại bị chính nàng phủ quyết.
Nếu Lê lão nhân bọn họ vì tiền tài, lấy sự coi trọng của đám cướp Trường Cân đối với Chương tiên sinh, Chương tiên sinh lấy tài vật đám cướp Trường Cân đánh cướp được càng nhanh hơn.
Chẳng lẽ đám người Lê lão nhân là dư nghiệt tiền triều, Tiêu Thái Tổ đoạt giang sơn của tiền triều, dư nghiệt của tiền triều liền phải đào tổ lăng Tiêu gia trả thù Tiêu Thái Tổ —— sẽ không như vậy đi?
Đại Ngụy lật đổ thống trị của Nguyên Mông, Tiêu Thái Tổ đuổi người Nguyên Mông ra khỏi Trung Nguyên, người Nguyên Mông dung hợp cùng dân tộc khác trên thảo nguyên, biến thành "Bắc Man" hiện tại.
Trình Khanh nhìn Lê lão nhân, cảm thấy đối phương hoàn toàn không có đặc thù của dân tộc du mục.
"Ngươi nhìn cái gì?"
"Lê gia gia, ta vừa thấy ngài liền cảm thấy thân thiết, ngài tựa như chính là ông nội của ta……"
"Câm miệng, chuyên tâm nhìn đường đi."
Lê lão nhân không muốn nghe lời ngon tiếng ngọt của nàng, Trình Khanh có một cái miệng lừa chết người không đền mạng.
Trình Khanh cười thầm, nàng có nghi vấn, nhưng nàng nghẹn không hỏi.
Thành quỷ không thể làm quỷ hồ đồ, làm người lại khó được hồ đồ, biết càng nhiều chết càng nhanh!
Cũng không biết rời đi bao lâu, Lê lão nhân mang theo Trình Khanh tới trước một thạch điện.
Trình Khanh nhìn cửa đá cao cao, không nhịn được nói thầm: "Lê gia gia, ta cảm thấy nơi này thật quen mắt, giống như đã từng tới đây."
"Ngươi mộng du ngàn dặm tới đây sao?"
Lê lão nhân dỗi nàng, Trình Khanh bĩu môi, muốn hỏi Lê lão nhân hôm nay trước khi ra cửa có phải đã ăn qua hỏa dược hay không……
Trình Khanh nghĩ như vậy, Lê lão nhân đã vặn vẹo cơ quan mở ra cửa đá.
Trình Khanh bỗng nhiên a một tiếng, dọa Lê lão nhân nhảy dựng.
"Ta nhớ tới vì sao quen mắt!"
Lê lão nhân nhìn nàng chằm chằm.