Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh (Dịch Full)

Chương 402 - Chương 403

Chương 403 Chương 403Chương 403

“Nói trắng ra là, tiền ấy à, châu báu quý giá ấy à, giá cao phòng trọ ấy à, tất cả đều là sản phẩm từ quy tắc trò chơi của con người. Cậu nhìn xem những loài động vật khác có những suy nghĩ này không?” Sở Thiên Lê nhún vai: “Bây giờ bọn họ đồng ý trả một tỷ, không đơn giản là vì khối đá này, mà chính là vì vượt lên trước chế ra quy tắc quyền lực.”

Thi Trác Cừ nói là lấy tinh thạch về để giữ bí mật hạng mục, việc này có nghĩa là bọn họ cho rằng tỉ lệ kiếm lại được từ hạng mục này vẫn rất lớn, không tiếc đưa ra mức giá cao để che giấu tin tức.

Nhưng mà, Kim Hiểu Nguyên muốn lên giá, Thi Trác Cừ lại không bị uy hiếp, cái này có nghĩa là bọn họ đoán rằng chỉ có một tinh thạch số 1134 thì không có cách nào làm được chuyện lớn, bản chất của một tỷ là vì trả tiền để giữ bí mật mua bán.

“Mặc kệ nó có đáng tiền hay không, dù sao chúng ta cũng có tiền.” Sở Thiên Lê vỗ tay: “Để ý nhiều như vậy làm gì, trước tiên kiếm lời đã!”

Lúc ấy vẻ mặt Thi Trác Cừ nhìn không tốt, bán cho anh ta là không sai lầm.

Kim Hiểu Nguyên: “Tiểu mỹ nữ nói đúng! Hôm nay có tiền thì kiếm tiền trước!”

Sở Thiên Lê: “Thực sự không được thì chúng ta cũng đi nước H đào tiền của ông ta!”

Đàm Mộ Tinh: “... Ở nước ngoài mà tùy ý bước chân vào đất đai của người khác là rất nguy hiểm.”

Bọn người Sở Thiên Lê hoàn thành giao dịch với Lê Trương Minh và bên bán đấu giá, lại để cho Kim Hiểu Nguyên dẫn đầu lại bán trao tay cho Thi Trác Cừ. Một đoàn người nhanh chóng qua tay tinh thạch, thu hoạch được mức giá chênh lệch đắt đỏ.

Bình thường Sở Thiên Lê xài tiền như nước, bây giờ cô cũng rất rộng rãi hào phóng, còn muốn chia lợi ích cho Đàm Mộ Tinh và Kim Hiểu Nguyên.

“Ai da, cái này cũng không cần đâu...” Kim Hiểu Nguyên có phần được lợi mà sợ hãi, ông ấy lắc lắc tay, thăm dò nhìn về phía Đàm Mộ Tinh: “Các cháu hiếm khi lặn lội đến thành phố G, sau cùng vui vẻ là được rồi á!”

Sở Thiên Lê hiểu được suy nghĩ riêng của Kim Hiểu Nguyên, cô sảng khoái nói: “Chú Kim muốn qua vụ tinh thạch này mà cho chúng ta ân tình, chúng ta bắt buộc phải phần nhân tình này, nhưng nói gì thì nói, chú bận trước bận sau lâu như vậy, cũng không thể làm không công.”

Đàm Mộ Tinh tốt bụng khuyên nhủ: “Chú Kim, chú lấy đi.”

Kim Hiểu Nguyên nhanh chóng từ chối: “Ai nha, nhưng vừa mới bắt đầu nói xong chú đã đưa các cháu...”

Sở Thiên Lê: “Dùng quan hệ rất phiền phức, bây giờ chú Kim không đồng ý nhận tiền, sau này chúng cháu cũng không dám làm phiền chú nữa!”

Nếu như Sở Thiên Lê không chia hoa hồng cho Kim Hiểu Nguyên, khoản nợ ân tình này sẽ rơi xuống trên đầu Đàm Mộ Tinh, đương nhiên là không thích hợp cho lắm.

Hơn nữa cô có dự cảm tương lai mình sẽ còn đến thành phố G, việc thành lập mối liên lạc với người ở đây rất quan trọng, sự liên kết lợi ích còn mạnh mẽ hơn so với tình cảm qua lại.

Bây giờ Kim Hiểu Nguyên để bụng chuyện bán trao tay tinh thạch, nhưng nếu như ông ấy có thể thu lợi từ đó thì sẽ càng thêm liều mạng.

“Tiểu mỹ nữ đã nói như vậy, chú không nhận cũng không được...” Lúc đầu Kim Hiểu Nguyên sợ lấy tiền thì hai bên xem như thanh toán xong. Nhưng ông ấy hiểu được ẩn ý trong lời của Sở Thiên Lê, ngược lại yên lòng: “Được, vậy thì chú sẽ cầm lấy, nhưng mà sau này các cháu lại đến thành phố G thì chú sẽ bao!”

Sở Thiên Lê: “Không dám, không dám.”

“Vậy đến lúc đó chú chia phần còn lại cho các cháu?” Kim Hiểu Nguyên ra mặt liên hệ với Thi Trác Cừ, tiền chảy vào chỗ của ông ấy trước. Ông ấy chủ động hỏi ý kiến: “Các cháu có tài khoản không?”

Đàm Mộ Tinh: “Chú Kim gửi vào cái này là được.”

Lúc trước Sở Thiên Lê xem bói thay cho ông chủ Hà Kiến Bình, Đàm Mộ Tinh từng hỗ trợ làm tài khoản hợp pháp, vẫn luôn kinh doanh hợp pháp. Chẳng qua Đàm Mộ Tinh quản lý nhiều bao nhiêu, Sở Thiên Lê tiêu nhiều bấy nhiêu.
id="id_Toc169869310" class="block_5"
Bình Luận (0)
Comment