Khoa Học Và Tu Luyện

Chương 70


Tiếng hét của Hoắc Kiến Thành bay qua người Hoàng Phong chưa đến một giây, một kẻ chặn đường khác đã xuất hiện trước mặt của hắn.
Tuy nghe được Hoắc Kiến Thành cảnh báo, nhưng lúc này khoảng cách đôi bên đã quá gần, chuyển hướng hay rút lui đều là không kịp.
Thấy chẳng tránh mở, đối phương cũng không chút chần chờ toàn lực nghênh tiếp.
Song chưởng dựng lên, chân cương toàn thân hình thành chưởng lực mạnh mẽ đẩy ra.
Liên bang võ học Giáng Long chưởng pháp, chiêu thức cương mãnh nhất trong đó, Song Long xuất hải được đối phương thi triển cực kỳ thành thạo.
Giáng Long chưởng pháp là một môn cực kỳ cao thâm võ học, chỉ cần lĩnh ngộ được ý cảnh, là có thể mạnh mẽ biết hóa chân nguyên thành tương tự Long hình, kết hợp tiếng gầm chấn nhiếp phát sinh, có thể gây chấn nhiếp cùng uy lực mạnh mẽ.
Kẻ chặn đường tuy cũng đem Giáng Long chưởng luyện đến đăng phong tạo cực, cũng cố gắng dựa vào cực cao Tinh thần lực mà mô phỏng Long hình, nhưng lại không hề lĩnh ngộ được ý cảnh, dẫn tới chiêu thức đánh ra nhìn như cực kỳ mạnh mẽ, trong mắt Hoàng Phong lại chỉ có hình mà vô ý, lực chấn nhiếp chẳng hề có tẹo nào, uy lực thường thường không đặc sắc.
Hoàng Phong cũng không nhường chút nào, một mặt cực lớn phép thuật hộ thuẫn trước mặt hắn thành hình, sau đó được Hoàng Phong toàn lực rót vào chân cương mà nhanh chóng trở lên ngưng thực, tỏa ra ánh vàng chói lọi, khiến cho cả hai mất đi tầm nhìn.
Không hề đứng yên ngăn trở chưởng lực như đối phương nghĩ, Hoàng Phong gồng hết cơ bắp, cả người mang theo quán tính, mạnh mẽ đẩy khổng lồ khiên pháp thuật băng băng về phía trước, va chạm cùng với chân cương Long hình đối phương đánh ra.
Chói mắt quanh hoa bùng nổ, chân cương va chạm trầm vang như một tiếng sấm vô cùng to lớn từ xa vọng lại.
Dưới mặt đất nơi phát sinh va chạm trực tiếp xuất hiện một rãnh nứt sâu hoắm.
Hoàng Phong nấp phía sau khiên pháp thuật tuy không bị đánh tan nhưng lực phản chấn cùng dư ba cũng khiến hắn choáng váng, hai mắt hoa lên, tốc độ tiến lên cũng chậm lại quá nửa.
Không để ý đến dư ba ảnh hưởng, Hoàng Phong cưỡng ép đẩy pháp thuật hộ thuẫn vượt qua dư ba va chạm, hai chân tăng tốc lấy lại tốc độ, nhảy qua rãnh sâu tiến về phía đối phương.

Thanh kiếm đeo sau lưng hắn đột ngột biến mất rồi lại xuất hiện tại trên tay Hoàng Phong, sau đó được hắn toàn lực đâm ra.
Hoàng Phong mượn nhờ Hệ Thống không gian, trước tiên đem sau lưng đeo kiếm thu vào bên trong sau đó lại triệu hồi ra trên nắm tay, nhờ đó hắn không mất thời gian rút kiếm cùng chuyển đổi lực đạo phương hướng.
Đối diện tung ra chưởng lực mạnh nhất bản thân, sau đó tưởng chừng như Hoàng Phong sẽ phải dừng lại đón đỡ nào ngờ Hoàng Phong lại mạnh mẽ xông tới bất chấp phản chấn cùng dư âm thương tổn khiến cho hắn biến chiêu có chút vội vàng.

Cả người cũng không kịp lui lại, hay tay thu về, lại một lần nữa đẩy ra, thậm chí không kịp chuyển đổi chiêu khác mà vẫn là Song Long xuất hải như trước.
Lúc này va chạm dư âm chưa tan, mắt thường hắn cũng chỉ nhìn thấy một tấm khiên phép thuật khổng lồ lao nhanh đến trước mặt.
Tinh thần lực khóa chặt vô dụng, không thể biết được Hoàng Phong sử xuất chiêu gì tiếp theo, chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến, lặp lại chiêu cũ đánh ra.
Trước đó hắn cũng nhìn thấy Hoàng Phong sau lưng đeo kiếm, nhưng cao tốc tiến lên kết hợp xuất chiêu hắn cũng không tin Hoàng Phong có thời gian rút kiếm bổ ra.
Hệ Thống không gian mang lại tiện lợi khiến đối phương phán đoán sai lầm, chưởng lực đánh tan trước mặt khiên pháp thuật lại thấy đại kiếm đâm tới đã không kịp biến chiêu, chỉ đành trơ mắt nhìn đại kiếm xuyên qua lồng ngực mang đi tính mạng bản thân.

Chân cương chưởng lực vừa đánh tan pháp thuật cự thuẫn thì liền bị hai mặt nhỏ hơn hộ thuẫn nghiêng nghiên xuất hiện hai bên tách ra, đánh xuống mặt đất tạo thành hai hố sâu hoắm.
Hoàng Phong thuận thế mà đến, vai trái va vào đối phương, tay phải hất lên, thi thể như một ma nơ canh bị xe tải tông phải, vặn vẹo quăng sang một bên, dưới chân dẫm mạnh, tiếp tục lấy lấy đà, tăng tốc tiến lên.
Chỉ vài giây chậm trễ, khoảng cách của Hoàng Phong và Hoắc Kiến Thành lại rút ngắn thêm mấy trăm mét.

Đang trên ngọn cây chạy vội, Tinh thần lực của Hoắc Kiến Thành vẫn quan sát được toàn bộ hai cuộc chạm trán ngắn ngủi của Hoàng Phong và ba tên tam giai tu luyện giả Hoắc gia.
Tuy không thể khóa chặt Hoàng Phong làm hắn không thể xem rõ Hoàng Phong ứng biến nhưng hắn lại có thể rõ ràng nhìn thấy ứng biến của những tam giai tu luyện giả cấp dưới.
Mặc dù đặt hắn vào địa vị của bọn chúng lúc đó, Hoắc Kiến Thành cũng cảm thấy mình không thể làm ra lựa chọn nào tốt hơn.

Chỉ có thằng ngốc đầu tiên, không hiểu sao trơ mắt nhìn Hoàng Phong một quyền đem mình miểu sát thì Hoắc Kiến Thành không thể nào hiểu nổi.
Lại kết hợp với quỷ dị xuất kiếm chiêu thức và tư thế vừa xong, càng khiến Hoắc Kiến Thành nghi hoặc không thôi.
Xung quanh Hoàng Phong như bao phủ một tầng sương mù dày đặc, có vô vàn bí ẩn khó hiểu, khiến hắn không thể nhìn rõ, không thể xem thấu.
Hai người lại tiếp tục một đuổi một chạy, có lời nhắc của Hoắc Kiến Thành, ba kẻ tiếp theo tuy không thấy được số phận của mấy kẻ chặn đường phía trước nhưng vẫn vô cùng cẩn thận đứng từ đằng xa, toàn lực vung ra chân cương võ kỹ, ý đồ đánh chặn Hoàng Phong, chỉ mong làm chậm lại hắn vài giây cho Hoắc Kiến Thành chạy đến thu thập.
Thế nhưng không biết làm sao Hoàng Phong có thể thuấn phát khiên phép thuật, tuy là thuấn phát, chân cương tập trung không đủ nhưng dùng để làm chệch hướng và yếu bớt chân cương võ kỹ dòng chảy lại là dư sức.
Còn lại một chút dư âm sau khi đột phá pháp thuật hộ thuẫn sau đó đã không thể đột phá hai lớp phòng ngự còn lại của Hoàng Phong.

(Hoàng Phong nó còn là Đại võ tư đỉnh phong nữa nhé, các đạo hữu đừng quên.


Võ sư đi theo con đường luyện thể, chịu một chút suy yếu chân cương đánh vô là chẳng nhằm nhò gì.)
Từ xa đuổi theo, Hoắc Kiến Thành nhìn Hoàng Phong như một cỗ phát cuồng xe tăng, mạnh mẽ xông qua chân cương bão táp, chưởng chỉ đan xen, từng mặt pháp thuật hộ thuẫn xuất hiện như nấm sau mưa ngăn cản, chệch hướng không biết bao nhiêu chân cương võ kỹ liền khóe mắt giật giật.
Lúc này hắn đã có chút hối hận lời cảnh báo vừa rồi của mình.

Lúc đầu Hoắc Kiến Thành cứ ngỡ hộ thuẫn mà Hoàng Phong sử dụng là một môn võ kỹ hoặc thuật pháp nhưng bây giờ nhìn Hoàng Phong liên tiếp thuấn phát, hơn nữa là có thể cùng lúc thuấn phát nhiều mặt pháp thuật hộ thuẫn, thì có ngu đi chăng nữa hắn cũng đã ý thức được điều kỳ quặc trong đó.
Đây rõ ràng là một môn Pháp thuật, hơn nữa là có thể cho tam giai tu chân giả học tập Pháp thuật.

Điều này ý nghĩa làm sao Hoắc Kiến Thành lại không biết.
Trong live stream vô danh đã từng nói chỉ có Nguyên Anh trở lên mới có thể sử dụng tinh thần lực dùng ra Pháp thuật, nhưng bây giờ trước mặt hắn lại có một Kim đan tiểu tử sử dụng pháp thuật hộ thuẫn như ăn cơm uống nước.
Vậy ai đúng ai sai?
Hoắc Kiến Thành cũng từ nghĩ Hoàng Phong có thể là Ma pháp sư như Vô danh từng nhắc, nhưng lập tức lại từ bỏ khả năng này.
Hơn nửa năm có thể từ Luyện khí nhảy đến Nguyên Đan đỉnh phong đã là quá mức tưởng tượng đối với hắn, nếu hắn còn có thời gian tu luyện Tinh thần lực tấn giai Ma pháp sư, hơn nữa là ít nhất phải là cấp hai, thậm chí cấp ba.
Điều này làm sao có thể tin được.
Hoắc Kiến Thành thà tin rằng đây là một môn đặc biệt Pháp thuật còn hơn là tin tưởng Hoàng Phong là một Ma pháp sư.
Nhìn Hoàng Phong chỉ qua mấy mươi giây nữa là có thể chạy thoát khỏi vòng vây, Hoắc Kiến Thành đã có chút hối hận lời cảnh báo vừa rồi của hắn.
Nếu cứ để cấp dưới liều mạng, ngăn chặn, có khi bây giờ hắn đã có thể đuổi kịp Hoàng Phong, chứ đâu đến nỗi lâm vào cục diện lúng túng như hiện nay.

Bây giờ hắn có ra lệnh liều chết cản đường cũng đã không kịp.
Ba kẻ chặn đường kia là ba người cuối cùng Hoắc gia bố trí tại phương hướng phía này.
Bởi vì phương hướng này thẳng tắp tiến lên chính là đến dãy Thiên Nhẫn, một trong những dãy núi non hiểm trở tràn đầy Hung thú cao cấp.
Hoắc gia lúc đó cũng tính đến chuyện Hoàng Phong đột phá vòng vây, nhưng tuyệt đối không tính đến hắn sẽ chạy hướng này, thế nên chỉ bố trí hai ba đợt chặn đường, chứ không dày đặc như các hướng khác.

Đến cả đợt chặn đường cuối cùng này, cũng là do một người đợi sẵn và hai người từ hướng khác chạy lại chi viện mới hợp lại thành nhóm ba người chặn đánh Hoàng Phong.
(Hoắc Kiến Thành chỉ biết Hoàng Phong là Kim đan đỉnh phong thông qua uy lực chiêu thức của Hoàng Phong đánh ra thôi nhé.

Còn Đại võ sư đỉnh phong và Ma pháp sư tam giai thì Hoàng Phong được Hệ Thống bảo hộ nên Hoắc Kiến Thành không dùng Tinh thần lực kiểm tra để biết được đâu.
Mà có mấy tháng Tam hệ đồng tu đến tam giai tác cũng đã thấy Hoàng Phong hack tốc độ hơi quá đáng rồi.

Quả này cho hắn kẹt tại Tam giai thật lâu mí được.

Ka ka).

Bình Luận (0)
Comment