Không khí Ma Cung vẫn hệt như thường ngày, chờ các Trưởng lão của Ma tộc rời khỏi điện, Tu La lại bắt đầu chà lau thanh Tu La Đao của mình, động tác dịu dàng giống như đang đối đãi với người mình yêu thương nhất, không hề nhìn thấy một tia giết chóc máu tanh cùng tàn nhẫn.
Mị Cơ trang điểm tỉ mỉ, ý đồ đem bộ dáng đẹp nhất của mình bày ra trước mắt nam nhân lạnh lùng này. Ả khẽ hé đôi môi đỏ thắm, thanh âm chất chứa một tia mị hoặc “Mị Cơ tham kiến tôn chủ.”
Tu La vẫn chú tâm vuốt ve thanh đao yêu thích của mình, đối với lời nói cố ý hiến thân của Mị Cơ mắt điếc tai ngơ.
Mị Cơ cũng không dám tiếp tục mở miệng, đôi mắt lộ ra si mê dõi theo nam nhân cường đại nhất Ma giới, mỗi một đường cong trên người y, mỗi một động tác, đều có thể khiến cho tâm ả rung động. Ả yêu nam nhân này, dù y chỉ coi ả như một công cụ tiết dục, ả vẫn đối với y không thể nào ngừng lại. Mị Cơ thấy Tu La rốt cuộc đã lau xong thanh đao, lộ ra nụ cười hoàn mỹ đã luyện tập qua vô số lần, hi vọng có thể đạt được một chút yêu thích của nam nhân trước mặt, lại nghe y lạnh như băng phun ra một chữ “Cút!” Tươi cười của Mị Cơ cứng lại, nhưng ả rất nhanh đã giấu đi vẻ thất vọng trên mặt mình, tất cung tất kính lui ra ngoài.
Tu La nhìn nữ nhân vừa rời đi, lộ ra vẻ mặt phiền chán. Nhắc đến thì, cũng không biết cùng người cao cao tại thượng kia làm một hồi thì sẽ có tư vị gì đây nhỉ? Tu La vừa nghĩ đến hắn, Mạc Sinh Bạch liền xuất hiện ngay trước mắt y! Tu La chớp chớp hai mắt, ngỡ rằng mình đang gặp ảo giác.
“Tu La, lần này ta đến là có việc muốn nhờ.”
Nghe được người trước mắt mở miệng, Tu La mới phát hiện hắn là người thật, cũng may y vừa rồi chưa kích động đến mức đưa tay ra sờ thử “Ngài cứ nói.”
“Trong bảo khố của Ma Cung có một gốc Tình nhân thảo, có thể đem nó cho ta không?”
Tình nhân thảo, tên như ý nghĩa, là một vị thuốc có liên quan đến tình nhân, chỉ cần hai người cùng ăn một gốc Tình nhân thảo, dù cho hai bên có là loại kẻ địch không chết không ngừng cũng có thể trong nháy mắt trở nên yêu nhau, còn nguyện ý vì đối phương trả giá hết thảy, cho dù đó là tính mạng của chính mình. Loại cỏ này sinh trưởng ở nơi cực kỳ khắc nghiệt, gốc Tình nhân thảo duy nhất kia là do Ma vương đời trước, cũng chính là nguyên chủ, cơ duyên xảo hợp mà tìm được. Tu La mặt không chút thay đổi hỏi “Ngài lấy nó làm gì? Là muốn dùng trên người ai?”
“Chuyện này ngươi không cần hỏi đến.”
“Gốc Tình nhân thảo này, Tu La không muốn cho ngài.” Tu La nhìn chằm chằm vào mắt Mạc Sinh Bạch, không chút do dự nói ra câu từ chối.
“À? Tại sao?” Mạc Sinh Bạch thật sự không nghĩ tới sẽ ăn phải bế môn canh của Tu La, dù sao sự sùng bái của Tu La đối với hắn vô cùng rõ ràng.
“Bởi vì, ta muốn cùng ngài một chỗ.”
Mạc Sinh Bạch nhìn vẻ mặt Tu La trấn định nhưng bên tai lại phiếm hồng, không biết phải làm sao “Chuyện này không được. Ta chỉ có thể xem ngươi như vãn bối mà đối đãi, ngươi cũng giống như đồ đệ của ta vậy.”
“Ta biết, nhưng ta thích ngài.” Sau khi cùng Mạc Sinh Bạch ngả bài, Tu La cũng đơn giản nói ra hết thảy “Sau khi ngươi rời đi, dù ta có làm gì cũng sẽ nhớ tới ngươi. Còn nữa, ta cũng không thể lên giường với người khác, ta chỉ muốn ngươi. Mạc Sinh Bạch, ta cho tới bây giờ chưa từng xem ngươi là sư phụ, dù ngươi quả thật đã dạy cho ta không ít thứ.”
Mạc Sinh Bạch đối với sự thổ lộ trắng trợn của Tu La có chút lúng túng “Tu La, ngươi có từng nghĩ tới, tình cảm của ngươi đối với của ta có thể chỉ là sự sùng bái đối với kẻ mạnh, chứ không phải là ý kia?”
“Ngươi không cần khuyên ta nữa, ta không có khả năng sẽ lẫn lộn hai loại tình cảm này.”
“Tu La, chúng ta đừng nói chuyện này nữa được không? Ngươi có thể đem Tình nhân thảo cho ta chứ?”
Tu La hừ lạnh một tiếng “Rốt cuộc là ai đã làm cho ngài phải hạ mặt mũi đến chỗ ta cầu Tình nhân thảo? Chỉ sợ là hoa rơi hữu tình, nước chảy vô ý.”
“Ngươi nói nhầm hai vế rồi.
[1]” Mạc Sinh Bạch bất đắc dĩ cười cười “Được rồi, ngươi nói đi, ta phải làm sao thì ngươi mới đem Tình nhân thảo cho ta?”
[1]câu của Tu La phải là ‘hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình’ mới đúngCảm xúc trong đáy mắt Tu La bị kiềm nén đến đáng sợ “Nếu ngài không có gốc Tình nhân thảo này thì sao?”
“Không thể không có.”
“Được thôi.” Tu La cười tà khí, tình dục nơi đáy mắt từng chút một lan tràn ra ngoài “Ngài hôm nay chỉ cần cùng ta lên giường một lần, ta sẽ đem Tình nhân thảo cho ngài, thế nào?”
Mạc Sinh Bạch nhìn Tu La thật sâu, trầm mặc một lúc, cuối cùng đáp “Được.”
Cơ thể Tu La là một cơ thể rất có sức bật, đường cong hoàn mỹ, cơ bắp cân xứng xinh đẹp, lúc Mạc Sinh Bạch xoa nhẹ lên lưng y an ủi, có thể cảm giác được thân thể y đang vô cùng căng thẳng “Thả lỏng.” Hết thảy đều rất yên tĩnh, thời điểm thứ của Mạc Sinh Bạch tiến thẳng vào dũng đạo chật hẹp của y, y liền hung hăng cắn lên vai Mạc Sinh Bạch một cái. Vẻ mặt Mạc Sinh Bạch không hề thay đổi, ôm lấy đầu Tu La, dùng môi hôn lên đôi môi có chút khô khốc của y, nụ hôn này mềm nhẹ mà triền miên, Tu La không khỏi đắm chìm vào đôi mắt mỹ lệ vô song kia, lực đạo hai chân quấn quýt lấy thắt lưng đối phương cũng nhẹ đi, Mạc Sinh Bạch giúp y điều chỉnh tốt tư thế, từng chút một dùng sức. Tu La bị hắn va chạm đến quân lính tan rã, cả người bủn rủn vô lực, tùy ý người kia đối với y muốn làm gì thì làm.
Mạc Sinh Bạch vừa định dùng một thuật chữa trị cho những dấu vết xanh tím phủ kín người Tu La, lại bị y ngăn lại “Đừng xóa nó, đây đều do ngươi làm ra, ta thích để như vậy.”
Mạc Sinh Bạch chỉ có thể ôm y kéo vào trong ngực mình “Ngủ đi, ngày mai ta mới đi.”
Ánh mắt Tu La sáng lên “Được.”
Mạc Sinh Bạch hôn lên đôi mắt y “Mau ngủ đi.”
“Ta không ngủ được, Ma vốn không cần nghỉ ngơi.”
“Được rồi.” Nụ cười của Mạc Sinh Bạch cứng ngắc.
Tu La vòng hai tay siết chặt lấy eo Mạc Sinh Bạch “Ta chưa bao giờ trải qua cảm giác thích đến như vậy. Thật đấy!” Mạc Sinh Bạch còn chưa biết phải nói gì, Tu La lại nói thêm “Cảm giác làm với ngươi, so với cảm giác khi ta giết người còn thích hơn.”
Mạc Sinh Bạch nhịn không được mà đáp lại một câu “Những kẻ ngươi giết vốn cũng không phải người.”
Tu La chớp mắt, biểu tình vô cùng nghiêm túc, đang lúc Mạc Sinh Bạch nghĩ y có chuyện quan trọng gì muốn nói, Tu La lại quăng cho hắn ba chữ “Ngươi thích không?”
“… Thích.” Kỳ thật dựa theo tâm tình lúc này của Mạc Sinh Bạch, hắn càng muốn trả lời y một câu ‘Ha ha’.
“Vậy ngươi hiện tại có chút nào thích ta không?”
Mạc Sinh Bạch đối với vấn đề này của Tu La chỉ có thể bảo trì trầm mặc.
Tu La cũng không nản lòng “Vậy thân thể của ta, ngươi có thích chút nào không?”
Mạc Sinh Bạch vẫn im lặng như trước.
Tu La tự cho là đúng nói “Ngươi thích thân thể của ta.”
“Tu La.” Mạc Sinh Bạch thở dài một hơi rất nhẹ “Chúng ta không thích hợp.”
Mạc Sinh Bạch vừa dứt lời, hệ thống liền xông ra!
Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng kí chủ đã tạo ra nhiệm vụ chi nhánh! Nhiệm vụ chi nhánh, có được tình yêu của Ma vương đương nhiệm, cũng chính là Tu La, làm cho y đối với ngài thề chết không đổi!
Nếu như hệ thống có thực thể, Mạc Sinh Bạch không chút nghi ngờ bản thân sẽ lập tức đánh chết nó! Thứ nhiệm vụ loạn thất bát tao gì đây chứ, cũng may là còn chưa bảo hắn phải kéo đầy độ ngược tâm của Tu La. Như vậy xem ra, hệ thống vẫn còn có chút tiết tháo nhỉ? Tiết tháo cái rắm! Không phải sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, hắn sẽ rời khỏi thế giới này à? Vậy độ ngược tâm sẽ thẳng tắp một đường mà tự kéo đầy thôi! Càng làm cho Mạc Sinh Bạch không chịu nổi là, bây giờ hệ thống lại không cho hắn xem độ hảo cảm của nhân vật! Rốt cuộc thì thế nào mới được tính là nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành chứ?!
“Ngươi không thử thì làm sao biết là không thích hợp?”
Lời nói của Tu La trực tiếp đánh gãy cảm giác vô lực của Mạc Sinh Bạch, Mạc Sinh Bạch nhìn Tu La nằm trong lòng mình, ánh mắt thâm thúy “Nếu như, ta là nói nếu như, ta có thể hoàn thành chuyện mà ta vẫn chưa thể hoàn thành, có lẽ ta sẽ trở về Ma giới.”
“Ngươi đang đáp ứng ta?” Tu La nhướng cao đôi mày.
“Phải.”
Màn đêm yên tĩnh, hết thảy đều chìm trong im lặng, Mạc Sinh Bạch cùng Tu La tứ chi gắt gao quấn quít, trong đêm tối tiếp tục trầm luân.