Khởi Nguyên Thiên Đế

Chương 1 - Hư Không Thần Long ?

Chương 1 :

Đôi lời nhắn gửi đầu truyện :

Tu tiên giới , huyền ảo giới là nơi đầy rẫy những nguy hiểm chết chóc nhưng cũng không kém phần mộng mơ, nó thể hiện cái ao ước , ước mơ của tác giả đối với những thứ kỳ ảo như phép thuật ,…

Cái gọi là “ nhân định thắng thiên” hay “ nghịch thiên” không phải là phá hủy trời đất, càng không phải là làm chủ trời đất, vượt lên trên quy tắc của sự sống. Mà câu nói ấy ở đây nghĩa là sự khao khát sự hy vọng một ngày con người có thể chinh phục thiên nhiên, chinh phục đất trời.

Cha anh ta thuở trước luôn phải vật lộn với rất nhiều khắc nghiệt của tự nhiên để mưu sinh cho gia đình . Cái ước mơ nhỏ nhoi rằng không bị bão lũ phá hoại , không bị mùa màng thất thu đã trở thành điều canh cánh trong lòng họ . Chính vì vậy cụm từ “ nhân định thắng thiên” là đại biểu cho khát vọng có thể chinh phục thiên nhiên, đối chọi với khắc nghiệt.

Có một sự thật là hiện tại rất nhiều bộ truyện đang tuyên truyền sai lệch về tư tưởng đó, tạo một luồng suy nghĩ không tốt đối với khát vọng cao cả của cha anh .

Trong truyện này , tác giả sẽ cố gắng hết sức để truyền đến mọi người thông điệp như vậy.

Tác giả sẽ cố gắng tập hợp đủ những yếu tố chân , thiện , mĩ của một tác phẩm .

Không tư tưởng phân biệt , không tư tưởng Đại Hán , không huyết sát, giết chóc. Không hơi một tí là đồ tông giệt tộc , đề cao giá trị con người , đề cao giá trị luật pháp, đề cao giá trị chủ quyền lãnh thổ quốc gia, đề cao giá trị văn hóa tốt đẹp của các dân tộc , đề cao giá trị tư tưởng tốt đẹp mà cha anh ta đã dạy như : cần , kiệm , liêm chính… và bản năng tốt đẹp của con người “ nhân chi sơ tính bản thiện”….

Cho nên truyện sẽ không hợp với những người có gu hơi đặc biệt một chút.

Bởi vì là tác phẩm đầu tay , không khỏi có những câu từ lủng củng chưa hoàn mỹ mong mọi người bao dung !

Cảm ơn !

………………………………………………………………………………………………………………………………………

Tam Phủ thế giới !

Tiên Sơn:

Cả đỉnh núi bỗng dưng sáng rực , sấm sét đùng đùng vang vọng khắp không gian. Từng cơn gió lốc rít gào cuốn theo bụi bay mù mịt . Khung cảnh tựa như tận thế.

Xem ra đêm nay không có trăng để mà ngắm nữa rồi.

Người vừa nói là Khởi Nguyên , là một người xuyên việt . Hai năm trước , khi vừa đi làm về đến cổng nhà thì bị xe tải đâm . Lúc tỉnh lại thì đã ở nơi đây.

Ban đầu , thức tỉnh hệ thống của mình , hắn cũng vô cùng vui sướng. Ai xuyên việt mà không làm bá chủ một thời đại . Những tấm gương xuyên việt giả như Diệp Thiên Đế, Từ Khuyết, Rimuru Tempest ,… thôi thúc hắn đi lên con đường bá chủ , thống ngự thần ma.

Nhưng ước mơ của hắn bị tan vỡ ngay từ trong trứng nước :

“Ký chủ đẳng cấp quá thấp, không thể tu tiên !”

Âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu Khởi Nguyên :

- “ Bao giờ ta có thể tu tiên?”

Khởi Nguyên hỏi :

“ Ký chủ đẳng cấp quá thấp , không có quyền hạn biết”

Hệ thống trả lời :

- “ Vậy có thể tăng cấp sao ?”

Khởi Nguyên hỏi :

“ Có thể , ký chủ kiếm đủ điểm kinh nghiệm có thể tăng cấp !”

Khởi Nguyên nghe vậy liền vui mừng.

Quả nhiên , hắn chỉ cần có đủ kinh nghiệm thì có thể tu tiên được rồi !

-“ Mau , điểm kinh nghiệm kiếm thế nào !”

Khởi Nguyên hỏi :

“ Tùy duyên !”

Từ lúc đó tới nay , hắn vẫn không biết cách nào để kiếm được điểm kinh nghiệm !

Thở dài một hơi , hắn đi vào trong nhà mà hoàn toàn không đến sự kiện kinh khủng phát sinh ngay sau đó.

Ngay lúc tiếng thì thào vừa biến mất , chung quanh đỉnh núi cũng an tĩnh lại đến lạ thường. Sấm sét , gió lốc giống như chưa bao giờ xuất hiện qua nơi đây , cả vùng trời trở

nên trong sáng tựa đêm trăng rằm .

Lúc này , dưới chân núi Tiên Sơn có một bóng người đang tập tễnh bước đi.

Đó là Lân Thiên, là thánh tử Kỳ Lân thánh địa . Biết mình không thể vượt qua thiên kiếp, hắn đành phải âm thầm bỏ thánh địa mà đi để tránh cho người thân đau lòng. Nhưng ai mà ngờ được lúc thiên kiếp chuẩn bị đập xuống người hắn thì một thanh âm vang lên đẩy lùi cả thiên kiếp, đồng thời vô tình cứu mạng hắn.

Phải biết rằng, Lân Thiên hiện tại chính là top đầu sức mạnh trong thế hệ trẻ của Tam Phủ thế giới .Thiên kiếp của hắn lại càng là Diệt Linh Thần Lôi , một trong những thiên kiếp mạnh nhất mà một tu sĩ có thể phải gánh chịu, uy lực vô cùng.

Cho nên đó tuyệt đối là một vị cao nhân, hắn muốn đến cảm tạ ân cứu mạng của mình.

………………

Sáng sớm hôm sau, Khởi Nguyên thức giấc cảm thấy dễ chịu vô cùng.

Tam Phủ thế giới không khí trong lành , không có một chút khói bụi của công nghiệp.

Không gian thì yên tĩnh, không có tiếng còi xe inh ỏi mỗi ngày.

Sáng sớm thức giấc thì thể dục thể thao một chút, giữa trưa thì trồng một ít rau , nuôi một ít cá.

Chiều chiều thì đọc sách , vẽ tranh , viết thư pháp.

Tối tối thì cưỡi trâu thổi sáo, ban đêm lại ngắm trăng.

Cho dù không thể tu tiên nhưng cuộc sống hiện tại tốt hơn kiếp trước rất nhiều

Hệ thống dạy hắn đủ mọi loại kỹ nghệ , từ thư pháp, hội họa, ca nhạc , nông nghiệp , dệt may… Ngoại trừ tu tiên thì hiện tại không gì là không làm được .

Có đôi khi hắn nghĩ, sống cuộc sống như vậy cũng rất là tốt, không cần phải dấu tranh , liều mạng suốt ngày trên con đường tu tiên, cũng không cần cặm cụi nỗ lực hàng ngày kiếm tiền nuôi sống bản thân. Một cuộc sống bình thản, tiêu dao , tự tại mà không phải ai cũng có được.

Đánh răng , rửa mặt xong xuôi tất cả, Khởi Nguyên dự định ra vườn tưới tây thì nghe thấy tiếng gọi cửa từ bên ngoài .

- Xin hỏi , có ai có nhà không ?

- Tới đây !

Khởi Nguyên chạy ra ngoài mở cửa thì thấy một lão già đứng trước mặt .

Người này đương nhiên là Lân Thiên . Hắn lang thang cả đêm trong Tiên Sơn chỉ để tìm kiếm ân nhân , nhưng hắn không thấy bất kỳ ai cả. Vốn cho là cao nhân không để ý tới đã cứu mạng được hắn, đang dự định trở về thì lại thấy một căn nhà hiện ra trước mắt.

Căn nhà này nhìn qua không có gì là lạ , nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy nó vô tình phù hợp với tự nhiên , đại đạo .

Lại nhìn kỹ một chút , lúc này Lân Thiên giật mình hoảng sợ .

Trong mắt của hắn , căn nhà biến thành vô tận vũ trụ tinh không, từng ngôi sao bỗng chốc sinh ra rồi lại hủy diệt.

Đứng trước mỗi một ngôi sao , cơ thể hắn trở lên nhỏ bé vô cùng.

Phảng phất như chỉ cần nhúc nhích một chút , hắn liền sẽ hồn bay phách tán.

- Không biết huynh đệ có chuyện gì không ?

Khởi Nguyên nói :

- Vãn bối Lân Thiên , mạo muội quấy rầy , mong tiền bối tha tội !

Lúc này , khung cảnh lại trở lại bình thường , cố đè lén xúc động trong lòng Lân Thiên trả lời :

- Không quấy rầy, ta cũng chỉ là một phổ thông phàm nhân, không phải tiền bối gì cả. Gọi ta Khởi Nguyên liền được !

Khởi Nguyên đáp lại :

Lân Thiên xém chút ngã ngửa!

Điên sao ?

Cho hắn 100 lá gan cũng không dám gọi tên húy của tiền bối ra, dù sao cảnh tượng vừa rồi đã khắc sâu vào trong tâm khảm của hắn.

Đúng là một số đại lão đều ưa thích giả thành phàm nhân .

Nếu tiền bối đã muốn vậy , ta liền làm theo là được !

- Vậy không bằng ta gọi ngài là công tử !

Lân Thiên nói :

Không bằng vào trong nhà lại nói !

Khởi nguyên nói :

Khởi Nguyên cũng khó hiểu, cũng không nghĩ nhiều. Xưng hô sao mặc hắn , tùy hắn là được.

Lân Thiên nghe được mời vào nhà lập tức thở phào nhẹ nhõm , xem ra ta gọi là đúng!

Nhưng vừa đi vào trong nhà , nội tâm hắn không ngừng thét loạn :

- Cái này … cái này là Hư Không Thần Long!!!!

Bình Luận (0)
Comment