Trong sát na , thương khí hung bạo đâm thẳng về phía yết hầu Lục Nhượng .
Lục Thiếu Hoàng không tự chủ được thét lên lên :
- Đại Ca !!!!
Mọi người xung quanh cùng hô hâp dồn dập . Có người không tự chủ được hít một ngụm khí lạnh :
- Đòn đánh thật hiểm .
Chớp mắt tựa vạn năm , ai cũng hồi hộp chờ đợi kết quả. Trong tích tắc tưởng chừng như yết hầu Lục Nhượng đã bị chọc thủng qua kia , bất ngờ lúc này Quang Trung Hoàng Đế nhíu mày .
Keng !
Chẳng biết làm cách nào trên người Lục Nhượng lóe sáng lên một chút rồi quanh thân một bộ chiến giáp đã được thay vào đỡ lấy đòn công kích, cứu lấy hắn một mạng .
Nếu Lục Nhất Phàm ở đây chắc chắn sẽ nhận ra bộ giáp này . Đó đương nhiên không xa lạ chính là Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp .
Tương truyền năm xưa còn đang thời đại Long , Phượng , Kỳ Lân tam đại bá chủ , tại phía bắc Hải Vực bấy giờ xuất hiện một loại dị thú . Dị thú cao như một ngọn núi , đầu nó mọc hai sừng nhọn hoắt , khoác trên mình tấm da kim sắc bất phàm , toàn thân tỏa ra hỏa diễm . Long Tổ nhìn lạ đặt tên là Hoàng Kim Ngưu .
Hoàng Kim Ngưu bản tính phi thường hung hăng hiếu chiến , một cước của nó có thể chấn động đại địa , gây ra hồng thủy . Một hơi thở của nó có thể thiêu đốt băng nguyên , gây ra hạn hán .
Long Tổ không muốn xung đột với Kỳ Lân tộc bèn bắt lấy Hoàng Kim Ngưu đem về không cho nó gây hại thế gian nữa . Về sau tam tộc chi chiến xảy ra , Long Tộc liên tiếp bại lui , Hoàng Kim Ngưu đau sót vô cùng liền tự hy sinh thân mình tạo thành chiến giáp cho Long Tổ .
Chiến giáp quanh thân phát kim quang , hai vai là hai sừng trâu , phi thường cường đại , có thể ung dung hóa giải vô số công kích của địch nhân.
Về sau Long Tộc truy tặng cho Hoàng Kim Ngưu danh tự Hoàng Kim Long Ngưu như một sự tri ân . Còn chiến giáp được đặt thành Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp ( Tỏa Tử = Phong ấn cái chết ) rồi truyền lại đời đời trong Long Tộc , đến bây giờ thì rơi vào tay Lục Nhượng .
Như thế vẫn là chưa hết khiến mọi người kinh ngạc , bất ngờ “ Sưu “ một tiếng , chẳng biết từ đâu xuất hiện một cây trường côn , khác với cây trường côn đã bị Quang Trung
Hoàng Đế kéo đi vừa rồi , cây trường côn này toàn thân tỏa ra kim quang , hai đầu trường côn kim sắc tựa thần hỏa , dọc thân trường côn hồng sắc tựa thần huyết in lấy 5 chữ : “
Như ý kim cô bổng !”
Cây trường côn hung bạo không cần ai sai khiến nhằm trúng đầu Quang Trung Hoàng Đế giáng xuống .
Đòn đánh bất ngờ , Quang Trung Hoàng Đế chỉ đành thu Độc Lư Thương lại rồi đỡ lấy đòn công kích của trường côn .
Rầm !
Đòn đánh tạo ra tiếng vang chấn động Thủy Lam ngục , trong tích tắc khói bụi mù mịt đất trời .
Mọi người xung quanh mồ hội chảy khắp lưng :
- Cái này … cái này ! Cây gậy này thật bất phàm !
- Đó là đương nhiên ! Cây gậy đó chính là Như Ý Kim Cô Bổng !
- Như Ý Kim Cô Bổng?
- Ta nghe nói Như Ý Kim Cô Bổng năm xưa Nguyên Thủy Thiên Tôn dùng để đo trời và đất , nặng 10 vạn 8 ngàn 500 cân .
- Tê !!!! Nếu như thế đánh vào chắc chắn tan xương nát thịt , Quang Trung Hoàng Đế chịu nổi chứ ?
Khói bụi tan đi , khu vực trận đấu trước kia biến thành một cái hố sâu vô cùng . Dưới hố , Quang Trung Hoàng Đế vẫn đứng đó hai tay cầm thương đỡ lấy đòn trời giáng của Như Ý
Kim Cô Bổng.
Có điều khác với dự đoán của mọi người , trên cơ thể hắn không có nổi mảy may một vết thương.
- Hừ , điêu trùng tiểu kỹ !
Hừ nhẹ , khí tức Quang Trung Hoàng Đế bắt đầu tăng lên . Áp lực không khí xung quanh cơ thể hắn nén lại tạo thành từng lớp sương mờ ảo . Xung quanh thân hắn từng tia lôi điện thoắt ẩn thoắt hiện tạo thành những tiếng “ xì xì”
Hắn thét lớn :
- Vạn Thần Thương !
Theo tiếng hét của Quang Trung Hoàng Đế , lập tức hàng vạn hư ảnh Độc Lư Thương đột ngột xuất hiện lăng lệ lao về phía Lục Nhượng .
Thấy thế Lục Nhượng không còn cách nào khác đành phải thu Như Ý Kim Cô Bổng lại đón đỡ . Như Ý Kim Cô Bổng khả năng như tên gọi , chỉ một ý niệm của Lục Nhượng nó liền hóa thành lưu tinh bay lại phía hắn .
Lúc này Lục Nhượng cũng không kém cạnh sử dụng đại chiêu .
Hắn hô lớn :
- Thái Sơn Côn !
Như Ý Kim Cô Bổng phân thành 4 lần , lớn tựa Thái Sơn ầm ầm đổ xuống Vạn Thần Thương từ tứ phía.
Chỉ chờ có vậy , Quang Trung Hoàng Đế tụ lực xuống hai chân bật lên hô lớn:
- Sát Thần Thương !
Một hư ảnh Độc Lư Thương cao tới vạn trượng cũng theo đó đâm thẳng về phía Lục Nhượng .
Đoàng ! Đoàng !
Không có Như Ý Kim Cô Bổng , Lục Nhượng chỉ còn còn cách ngạnh khác . Tin rằng chiến giáp sẽ ngăn được công kích , nhưng rất không may cho hắn tuy nhờ có Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp , Lục Nhượng không hề hấn gì nhưng dưới sức mạnh của Sát Thần Thương , hắn vẫn bị bay ngược về phía sau lao đổ cả bức tường Tử Kim Thạch .
Lục Thiếu Hoàng nguyên bản thấy Lục Nhượng lấy ra Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp liền không lo lắng gì nữa , trông thấy Lục Nhượng bay ngược về sau , hắn thầm hô “ Không tốt !” rồi lao thẳng về phía Lục Nhượng .
Xung quanh những người đứng xem cũng có một chút dự cảm chẳng lành.
Có chuyện gì mà phản ứng của Lục Thiếu Hoàng như vậy ?
Quang Trung Hoàng Đế cũng nhíu mày , hắn cảm giác được có khí tức cuồng bạo vừa lóe lên xuất hiện .
Không ngoài dự đoán , đột nhiên Thủy Lam Ngục rung lắc dữ dội , vô số bức tường Tử Kim Thạch tồn tại trăm vạn năm cũng theo đó ầm ầm đổ xuống . Lúc này một cỗ hấp lực cực kỳ mạnh mẽ từ phía Lục Nhượng bị đánh bay hút lấy tất cả mọi thứ kéo vào trong .
Không kịp đứng suy nghĩ , Quang Trung Hoàng Đế hóa thành tàn ảnh chạy về phía Vân Nhi và đám người , hét lên :
- Chạy mau !
Mọi người xung quanh kịp phản ứng đồng loạt chạy theo. Cỗ hấp lực càng ngày càng lớn hút lấy tất cả những gì trước mắt nó . Lúc này không phân biệt Hải Tộc hay tù nhân , tất cả đều lo cho thân mình cố hết tốc lực tránh càng xa cỗ hấp lực kia càng tốt, kẻ nào không chạy nhanh đều bị hút vào bên trong .
Chỉ trong vài tích tắc , nguyên bản một nửa khu vực lao ngục cùng mấy vạn dặm xung quanh hóa thành bình địa .
“ Hừ vị đạo tệ quá !”
Nương theo tiếng bất mãn vang lên , bất ngờ mặt biển rẽ làm đôi , Hải Vực rung lắc dữ dội , một con quái ngư từ bên dưới đáy biển lao vút lên trời xanh .
Hai cánh nó dang rộng , mối lần đập là sóng lớn dữ rội , gió rít gầm gào .
Quái ngư dài mấy ngàn dặm , hai sải cánh che khuất cả bầu trời .
Quang Trung Hoàng Đế thì thào :
- Côn … Bằng !
Mọi người xung quanh nghe thấy , ai cũng trợn mắt há mồm , có kẻ lập tức ngất xỉu .
Côn Bằng hung danh quá lớn , không ai không biết , không ai không sợ .
Trăm vạn năm trước trận chiến kia , Lạc Long Quân hóa thành bạch long đánh với Côn Bằng vẫn còn in dấu trong tâm trí họ .
Phải biết , thuở đó Tam Thanh Giáo Chủ chưa giáng sinh truyền bá phương thức tu luyện . Lạc Long Quân chính là chân long cuối cùng còn sót lại tại Tam Phủ thế giới , phi thường mạnh mẽ . Lân , Phượng không ra , Lạc Long Quân chính là vô địch .
Ấy vậy mà Lạc Long Quân vẫn phải hy sinh thân mình chỉ để phong ấn Côn Bằng . Hiện tại Côn Bằng xuất thế , thử hỏi ai không sợ hãi ?
Côn Bằng đảo mắt xuống phía dưới , ánh mắt nó quét qua tất cả mọi người . Mỗi lần bị nó quét qua ai cũng cảm giác mình như bị nhìn thấu tất cả, không có bí mật nào có thể dấu khỏi ánh mắt ấy .
Giống như nhận ra chuyện gì , thân thể nó run lẩy bẩy, đôi mắt nó đỏ ngàu , chẳng ai hiểu chuyện gì xảy ra . Một lúc sau nó hét lên :
- Con giun chết tiệt ai cho ngươi chết !