Khốn Tại Võng Trung Ương

Chương 20

Cứ tiếp tục lộng như vậy, giai đoạn bón sữa lập tức chuyển sang giai đoạn động dục.

Trùng Tử đẩy cái đầu ở trước ngực ra: “Buông ra! Đau!”

Lý Tư Phàm hiếm khi nghe lời chuyển miệng đi, nhưng đầu lưỡi lại theo nước sữa lan ra quét xuống một đường. Vừa liếm vừa dùng ánh mắt chớp chớp nhìn Trùng Tử.

Là nam nhân đã từng kết hôn, sinh hoạt tình dục của Trùng Tử kỳ thật chỉ có thể dùng từ nhạt nhẽo để hình dung. Căn bản vào thời điểm tâm tình người vợ tốt chính là chủ đề trực tiếp.

Đối Lý Tư Phàm làm ra những việc như thiêu thân này, y thật là có chút chống đỡ không được. Thằng nhỏ này hai ngày nay cũng không biết nghiên cứu cái gì , thủ đoạn càng ngày càng hạ lưu.

Hiện tại cái miệng của hắn đã sắp chuyển qua phía trên tiểu đệ của Trùng Tử, hơi nóng phun ở trên vải mỏng, làm cho thân dưới một trận phát căng. Mắt thấy sắp hạ miệng xuống rồi, Trùng Tử ngừng hô hấp , không phải y thật muốn như thế nào đó, làm nam nhân kỳ thật đều có khát vọng tư vị khẩu giao.

Cho nên thời điểm Lý Tư Phàm cúi thấp đầu xuống, trong lòng đồng thời bài xích, cư nhiên lại có chút chờ mong. Đáng tiếc tiểu Lý công tử ngửi ngửi liền cau mày rời đi.

Đến phiên hắn lấy thứ gia hỏa ra.

“Nào, đến lượt tôi uy thầy, hảo hảo mà uống!”  “Núm vú cao su” phấn hồng run rẩy đưa đến bên miệng Trùng Tử. Lý Tư Phàm đè Trùng Tử lại, cưỡi ở trên đầu y.

Thầy Tùng mắt tóe lên, liều mạng ngậm miệng lại nói thà chết cũng không hầu hạ lão nhị của họ Lý.

Lý Tư Phàm cũng không nổi giận, liền cầm cái đầu từng chút cọ vào môi Trùng Tử. Từ khi chuyển đến biệt thự, bạn học Tiểu Lý bắt đầu cùng thầy giáo chăm chỉ học môn “xạ kích” (bắn).Mặc dù là thuần khiết dùng tay mà thao tác, liên tục vài ngày như vậy, năng lực giữ lâu của thằng nhỏ càng ngày càng tốt. Chương trình học đơn giản đã không thể thỏa mãn bạn nhỏ tràn đầy tò mò.

Gần đây, họ Lý thường xuyên thử thăm dò cửa sau của mình. Trùng Tử có chút sợ hãi, nếu tên kia ngày nào đó không sợ bẩn, không sợ mệt mà đi phá phía sau non nớt của mình, vậy thực không còn mặt mũi làm đàn ông nữa .

Tựa như hiện tại, con sói con lại nóng lòng muốn thử, ở trên môi ma sát đủ đầu súng, lại bắt đầu ra sức dần hướng xuống dưới. Trùng Tử sợ tới mức liên tục giãy giụa, Lý Tư Phàm đè hai đùi của y lại nói: “Nghe lời một chút, không sao, nhẫn lại chút là tốt rồi, sẽ không đau!” (câu này quen quá nha~ =]]]])

Trùng Tử nghe thấy muốn rơi nước mắt, ngày trước khi lần đầu tiên cùng Đình Đình, y cũng là nói giống hệt như vậy.

Nam nhân a! Đều con mẹ nó đứng nói chuyện không đau thắt lưng!

Sắp thấy “Lạc hồng” (*), Trùng Tử tuyệt vọng vặn khăn trải giường..

(*) lạc hồng : xem phim cổ trang Trung Quốc ta hay thấy người ta căn cứ vào có hay không có vệt máu trên giường sau đêm động phòng để kiểm tra sự khiết tịnh của cô dâu (còn trong trắng sẽ chảy máu =3=), ý chỉ mất đi lần đầu tiên. Ở đây mặt sau của Trùng Tử vẫn là “xử cúc” =)))))

Bỗng nhiên, điện thoại ở trên đầu giường vang lên. Lý Tư Phàm bị quấy nhiễu hứng thú, rất mất hứng. Cầm lấy điện thoại chuẩn bị bắt đầu dạy dỗ người kia.

“Alo! Ai đó! Nga…… Mẹ, có chuyện gì?”

Nghe thấy là mẹ mình, Lý Tư Phàm chậm rãi thu lại lông mày dựng đứng.

“Cái gì? Mẹ ngăn ba lại…… được, con lập tức trở về!”

Vừa buông điện thoại xuống, Lý Tư Phàm cơ khát nắm lấy tay thầy giáo bắt đầu ra sức chà xát súng, sau khi vẻ mặt thoải mái mà phun ra, hướng Trùng Tử hất cằm: “Khẩn trương mặc quần áo, trở về nhà ba tôi!”

Từ sau khi Lý Tư Bình đột ngột chết, Lý lão cha liền đắm chìm ở trong bi thương khôn kể. Con dù không tài giỏi cũng là cốt nhục của chính mình a!

Mẹ nó! Một con nha đầu nhà quê lừa đảo liền đem con mình đánh chết, không phải là chơi em trai của cô ta thôi sao! Cùng lắm thì bồi thường một chút tiền là được! Con bà nó, cư nhiên dám tuyệt giống Lý gia!

Lão Lý phái người đi theo dõi nhà nha đầu kia, chuẩn bị đến tịch thu tài sản và giết cả nhà.

Nhưng mà theo hồ sơ điều tra, có rất nhiều điểm đáng ngờ trồi lên mặt nước. Lý lão cha nghi ngờ, quả nhiên sau lưng vụ án mạng có ẩn tình khác, hóa ra là một thằng bạn ăn chơi của con ông – công tử họ Trang kia mới là hung thủ, nha đầu nhà quê kia chẳng qua là người chịu tội thay.

Nhà họ Trang ở trong quan trường thâm căn cố đế, bình thường quan hệ hai nhà cũng coi như hòa hợp, tuy rằng trong mắt nhà họ Trang luôn khinh thường Lý gia thô tục. Nhưng Lý phu nhân cùng Trang phu nhân cũng là bạn thân khuê trung, khăn tay tình thâm.

Nhưng Lý lão cha đếch quan tâm cái đó! Ông nghĩ: Hiện tại dòng dõi thư hương nhà các người ức hiếp trên đầu lão tử, không cần biết các người có chức có quyền bao nhiêu, lão tử dù có táng gia bại sản cũng muốn cho bọn du côn nhà các người lần lượt chết dưới súng!

Lý phu nhân nóng nảy, cũng không phải bởi vì tình cảm chị em sâu đậm. Gần đây Lý phu nhân ở phương diện xuất nhập khẩu thương mại bỏ ra kinh phí rất nhiều, muốn thông qua các cửa khẩu cũng không phải là chuyện gì dễ dàng, mà phương diện này dựa vào các nhà có thế lực thì thuận lợi không ít.

Hiện tại Lý lão cha không chỉ xé toạc thể diện cả hai nhà, mà còn là chặt đứt cuống rốn cung cấp nguồn tài nguyên dồi dào, ngươi nói bà có thể không gấp sao?

Ngăn không được chồng mình, bà đành phải gọi điện thoại cho con trai.

Khi Lý Tư Phàm mang theo Trùng Tử về Lý gia, phòng khách đã một mảnh bừa bãi. Lý lão cha giậm chân mắng Lý phu nhân: “M* nó, có phải đã sớm mong con tôi chết đi hay không! Nên bà xúi giục họ Trang kia đánh chết Tiểu Bình đi!”

Lý phu nhân ở trong loạn mà không sợ hãi, vắt chân ngồi ở trên sô pha. Chỉ là nhếch môi lộ ra tâm tình phẫn nộ.

“Ba, con đã về.” Lý Tư Phàm hướng về phía cha chào hỏi.

“Tiểu Phàm, con trở về thật đúng lúc! Con có biết hung thủ giết anh con là ai không?”

Lý Tư Phàm sau khi nhẫn nại nghe ba hắn nói một lần, ra dìu cánh tay ba hắn nói: “Đi, ba. Chúng ta vào thư phòng nói chuyện.”

Lý lão cha văng ra mấy lời thô kệch với Lý phu nhân sau đó liền lên lầu .

Trùng Tử xấu hổ đứng ở phòng khách, nghĩ nghĩ, đi tìm dụng cụ dọn dẹp đống rác.

Lý phu nhân nhìn y, lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ: “Thầy Tùng, một lát nữa người giúp việc sẽ đến quét dọn, thầy ngồi xuống đi, chúng ta nói chuyện.”

Trùng Tử nghĩ thầm: “Nói chuyện gì? Nói con bà cùng nam nhân bỉ ổi như thế nào?“ Nhưng mà vẫn là buông chổi, ngồi xuống.

“Tiểu Phàm nhà chúng tôi từ nhỏ tính tình lạnh lùng, không thích cùng người khác thân cận. Nhưng mà nó đối với thầy ấn tượng rất tốt.”

Trùng Tử thuận theo tình hình tựa như cũng vui vẻ theo.

Tiếp theo Lý phu nhân còn nói: “Tiểu Phàm nhà chúng tôi vốn chuẩn bị ở nước ngoài đào tạo chuyên sâu, học tập ba năm rồi trở về, nhưng ai biết trong nhà lại xảy ra chuyện như vậy. Cha nó đừng nhìn lớn tiếng, kỳ thật thân thể không tốt, gia nghiệp lớn như vậy nhất định phải đểTiểu Phàm trước tiên đến gánh vác. Khụ, hai vợ chồng tôi thật sự là thực có lỗi với đứa con này a!”

Trùng Tử trong lòng âm thầm cho là đúng, cũng khó trách đứa nhỏ tư tưởng cực đoan, hành vi biến thái như vậy. Sống trong loại gia đình mà thằng nhỏ phải thành thục quá sớm kỳ thật cũng rất đáng thương.

“Hiện tại thầy làm trợ lý của con tôi, xin thầy lượng thứ bao dung cho nó một chút, nó dù sao cũng là một đứa nhỏ, tính tình vừa nóng nảy lại ngang ngược. Nếu có chỗ nào quá giới hạn, thầy cũng không cần cùng nó nói nhiều làm gì, trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được.”

Nói xong, Lý phu nhân lấy ra hé tấm danh thiếp thơm nức mùi nước hoa đưa cho Trùng Tử.

Trùng Tử rất cảm động, coi như tìm thấy tổ chức rồi. Y cân nhắc làm sao để nói chuyện mình phải rời đi với Lý phu nhân.

Đúng lúc này, hai cha con họ Lý xuống lầu. Cũng không biết, Lý Tư Phàm nói chuyện linh chi cam lộ(ngọt tai) gì đó, làm cho cơn tức của cha hắn rõ ràng giảm xuống không ít. Xuống dưới chuyện thứ nhất chính là hướng phu nhân giải thích: “Nguyệt Bình, tôi vừa rồi có chút tức giận quá, bà đừng cùng tôi chấp nhặt a!”

Lý phu nhân hiền lành tài trí am hiểu mà nói: “Tiểu Bình đột nhiên qua đời như vậy, ông tâm tình kích động cũng là điều khó tránh khỏi.”

Sau khi hai vợ chồng vừa thông suốt kiểm điểm, người một nhà không khí lại hoà thuận vui vẻ.

Trên đường trở về, Lý Tư Phàm bỗng nhiên nói với trùng Tử: “Tôi khát.”

“Nga, tôi đi xuống mua nước cho trò.”

“Không, tôi muốn ăn kem ly, chính là thứ mà lần trước thầy mua cho tôi ý.”

Nhớ tới lần trước ở trong WC bị thằng nhãi con lột sạch đến là xấu hổ, mặt Trùng Tử nóng ran lên.

Đến quán đồ uống lạnh, mua kem ly, hai người ngồi vào trong một căn phòng để ăn.

Lý Tư Phàm không nói lời nào một ngụm lại một ngụm ăn, sau khi ăn xong hắn nhìn chằm chằm ly kem đến xuất thần, sau đó đột nhiên ném ra một câu: “Về sau thầy phải nhớ mua kem ly cho tôi a!”

Trùng Tử có ý không vui, dựa vào cái gì tôi phải mua cho trò a! Một ly 80 đồng đó! Còn thật sự coi mình là người cha tiện nghi (*)sao?

(*) người cha tiện nghi : vợ cùng người đàn ông khác sinh con nhưng lại muốn bạn nuôi dưỡng con, thường dùng để mang ý mỉa mai người đàn ông bị chụp nón xanh (vợ ngoại tình)

“Hôm nay là sinh nhật tôi.” Thằng nhỏ không được tự nhiên hồi lâu,bật ra một câu.
Bình Luận (0)
Comment