Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con

Chương 155

Chương 155: Sóng to gió lớn

Cả cảnh phim như được bao trùm bởi một vầng sáng nhàn nhạt, bên dưới là một bức tranh thủy mặc.

Theo sự thay đổi của ánh sáng trên màn hình, câu chuyện giống như nước chảy róc rách, không ngừng tiếp diễn.

Thành phố Thượng Hải phồn hoa, đẹp đẽ, người đi trên đường mặc trên mình phục sức mang đậm sắc màu thời dân quốc, sườn xám trang nhã, xinh đẹp, ôm dáng, trường sam nho nhã, thon dài; váy phương Tây tầng tầng lớp lớp, tây trang thẳng thớm, nghiêm chỉnh.

Giống như sự giao thoa giữa hiện đại và truyền thống vậy, mâu thuẫn nhưng đẹp đến kì lạ.

Một bàn chân mang giày cao gót từ trên xe bước xuống, đạp trên nền đất xi măng, bụi khẽ bay lên.

Tà váy thêu hoa giống như nước rủ xuống trên bắp chân bóng loáng của "cô".

Thiếu nữ tóc uốn bồng bềnh kia giơ tay đè lại chiếc nón lưới, phần lưới rủ xuống che đi đôi mắt sắc sảo của "cô".


"Lâu thanh y!"

"Hôn nay đi đâu sớm vậy?"

Tiểu thương đang rao hàng bên đường nhìn thấy "cô" xuống xe, mắt sáng lên, giọng lanh lảnh chào "Lâu Y*" một tiếng.

"Lâu Y*" mím mím môi, quay qua đó khẽ gật đầu, tiểu thương kia có chút kinh hỉ, hốt một nắm hạt dẻ trên sạp hàng của mình cho vào túi, lảo đảo chạy tới, nhiệt tình nhét vào tay "Lâu Y*".

Chân mày Lâu Y khẽ nhếch, mím môi lại lắc đầu với hắn, giơ tay lên từ chối.

"Haizz!"

"Lâu thanh y cứ cầm lấy đi mà."

Tiểu thương kia cười nhe răng nói, "Không phải cô thích nhất hạt dẻ rang ở hàng này sao?"

"Bình thường khi đi nghe cô và Lâu đại gia hát, tôi cũng không có gì để cho hai người, bây giờ không dễ dàng gì lão đây tìm thấy cơ hội, chỉ là vài hạt dẻ thôi, cô ngàn vạn lần đừng khách sáo!"

Lâu Y nhìn vẻ mặt tha thiết của hắn, động tác từ chối không khỏi chậm lại một nhịp, tiểu thương kia nhắm chuẩn cơ hội, nhét túi hạt dẻ đã gói lại vào tay cậu, rồi vội vàng chạy đi, vừa chạy vừa hét lên: "Ai da Lâu thanh y, cô cứ cầm lấy đi mà!"


Lâu Y cúi đầu nhìn túi hạt dẻ, thò tay vào trong lấy ra một hạt.

Bên ngoài lớp vỏ hạt dẻ màu nâu được bọc một lớp đường bóng loáng, vỏ cứng bên ngoài được rang hở ra một khe nhỏ, lộ ra nhân hạt vàng vàng, thơm ngọt mê người bên trong.

Cậu theo khe hở tách một cái, hạt dẻ được rang khô giòn liền bị tách ra, nhân hạt đầy hương thơm ngọt rơi ra bên ngoài, nằm trong lòng bàn tay cậu.

Cậu bỏ một hạt vào trong miệng, vị hạt dẻ mềm mềm, bùi bùi tan ra nơi đầu lưỡi.

Cậu trực tiếp cầm túi hạt dẻ đó, chỉnh chỉnh lại mũ lưới rồi bước vào tiệm trà.

"Cạch"

Lâu Y nhìn người đàn ông ngồi bên bàn, đặt túi hạt dẻ trong tay xuống.

Cố Phong Dực hàm tiếu nhìn cậu một cái, ánh mắt hắn đánh giá một vòng chiếc váy phương Tây cậu mặc trên người, sau đó mỉm cười, nói: "Bộ hôm nay đẹp lắm."


Lâu Y vẻ mặt lạnh nhạt ngồi xuống đối diện.

Cố Phong Dực thấy mĩ nhân không đáp lại mình, cũng không thấy ngại, trực tiếp kéo túi hạt dẻ qua, tách một hạt dẻ lấy từ bên trong ra, kéo tay Lâu Y qua rồi đặt lên đó: "Ăn đi."

Lâu Y nhìn hạt dẻ một cái, cầm nó trong tay: "Lần này anh gọi tôi đến đây là có chuyện gì?"

"Không có chuyện gì thì không thể gọi cậu được sao?"

Lâu Y nhíu mày, ra vẻ muốn đứng dậy.

Cố Phong Dực thấy cậu giống như không muốn ở lại thêm nữa, hơi sửng sốt, sau đó nói: "Khụ... Mấy ngày trước không phải cậu hỏi tôi có thể tới kịch viện Phúc Hoa hay không sao, vốn dĩ là được, nhưng gần đây, Thượng Hải không mấy yên bình, nên chắc lúc đó tôi sẽ không đi được, bây giờ nói trước với cậu một tiếng."

"Thượng Hải... Xảy ra chuyện gì sao?"

Lâu Y giống như tiện miệng hỏi.
"Không có chuyện gì, chỉ là mấy con chuột dưới cống kiếm chuyện mà thôi."

Cố Phong Dực lạnh mặt, "Đợi đến... Thôi, không nói nữa, cậu gần đây thế nào?"

"Cảm ơn đã quan tâm, tôi dạo này chỉ chăm chỉ diễn kịch ở kịch viện thôi."

Lâu Y nói với hắn vài câu rồi trực tiếp đứng dậy, rời khỏi tiệm trà.

Sau khi cậu rời đi, kế bên quán trà có một bóng người lướt qua, lén lút theo sau lưng cậu.

Cố Phong Dực từ khe cửa sổ nhìn xuống, cầm túi hạt dẻ rang lên, từ dưới đáy túi lấy ra một mảnh giấy cuộn tròn chi chít chữ.

Đường phố Thượng Hải vẫn cứ ngựa xe tấp nập, bầu trời vốn trong xanh giống như sắp đổ mưa, trên nền trời chuyển đen lóe lên vài tia chớp.

Khi Lâu Y về tới kịch viện, bên ngoài đã mưa nặng hạt, từng hạt mưa thấm ướt chiếc váy trên người cậu, khiến lớp trang điểm trên mặt cậu cũng trở nên nhếch nhác.
"Ây!"

"Lâu thanh y, sao cô lại đứng đó vậy!"

"Nhanh vào đi, đứng đó một lúc lại cảm lạnh mất thì phải làm sao..." Người làm của kịch viện thấy cậu đứng ở cửa, vội vàng chạy ra chào, kéo cậu vào trong.

Trận mưa lớn này như gột rửa lớp bụi ngày thường của Thượng Hải, dưới bầu trời trong xanh, cây cối đâm chồi, cành lá tươi xanh mơn mởn.

Vài ngày liền, trong bến Thượng Hải bất tri bất giác thiếu đi một vài người nào đó, đến ngay cả trong kịch viện cũng thiếu đi vài gương mặt quen thuộc, chủ kịch viện nuôi Lâu Y lớn khôn cũng "cáo lão hồi hương" rồi.

Dường như cái gì cũng đã thay đổi, lại dường như không có gì thay đổi cả.

trên sân khấu vừa được cất lên, trong kịch viện vẫn đầy ắp khán giả.

Chiến tranh nổ ra rồi, bến Thượng Hải gần như không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, sau khi tin thắng lợi từ bốn phương tám hướng truyền về, người Trung Quốc bị áp bức bởi kẻ ngoại quốc cách cả một đại dương vui mừng hoan hô trên phố, trong kịch viện cũng toàn là những tiếng thảo luận sôi nổi.
Lâu Y mặc trang phục diễn kịch lên, nghe giọng nói vui mừng của mọi người, trong mắt không khỏi lộ ra ý cười.

Sau khi vẽ xong lớp hóa trang thì liền lên sân khấu.

Khúc hát của hôm nay, không phải là trước đây, nhưng khán giả vẫn nghe đến say mê.

Một người hát, một đám đông nghe, mỹ nhân mặc trên mình trang phục diễn kịch sống động, đẹp tựa trong tranh.

Mà bức tranh cuộn xinh đẹp này, lại bị một viên đạn đột nhiên xé rách.

Tay áo thụng vừa mới phất lên, mất đi sự khống chế của chủ nhân, vô lực rơi xuống từ không trung.

Máu tươi đỏ thắm thấm ướt sân khấu, làm cả bộ trang phục diễn kịch cầu kì, xinh đẹp kia đều nhiễm vết máu đỏ tươi.

Bức tranh này dần trở nên hư ảo, một bức tranh khác tương tự nhưng không tương đồng từ từ hiện lên trên màn hình.
Những việc trước đây có thật có giả, chẳng qua chỉ là hồi ức về nửa đời trước của cậu sau khi trúng đạn mà thôi, nỗi khát vọng cậu đã che giấu từ rất lâu, một "Lâu Y*" u tối, cũng chỉ là một sự hoang tưởng, cuối cùng dần dần tan biến trong không khí.

Cậu nhìn lên trần nhà, nở một nụ cười, trước mắt dần trở nên mơ hồ.

Cậu khẽ thở dài, cuối cùng chìm vào trong bóng tối, nụ cười bên môi nhẹ nhàng, nhàn nhạt.

Trong rạp, không biết bắt đầu từ đâu vang lên tiếng khóc than, mãi cho đến khi cả bộ phim được chiếc xong rồi, các fan đang ngồi tại chỗ vẫn chưa hoàn hồn lại.

Sao lại chết rồi vậy?

Rõ ràng mọi chuyện đang dần tốt đẹp mà?

Rõ ràng cậu đã có thể vui vui vẻ vẻ làm những điều mình thích, tiếp tục diễn kịch mà mình thích mà?

Sao cậu lại chết đi kia chứ?
Đây không phải hoàn toàn là phim bi kịch, nhưng cũng không phải một bộ phim hài kịch, nói cho sát nghĩa thì nó là một bộ phim nghệ thuật.

Thật ra tất cả mọi thứ đều có dấu hiệu cả, nhưng Lâu Y người này quá chân thực, vài vai diễn xếp chồng lên nhau, cuối cùng lại có cảm giác như hòa vào làm một, làm cho hình thượng của nó trở đên sống động và đa chiều hơn.

Cậu là Lâu đại gia, cũng là Lâu thanh y.

Là mỹ nhân với lớp trang điểm diễn kịch diễm lệ, cũng là quân tử thanh cao như trúc, trầm tĩnh, nho nhã.

Cậu không hoàn toàn là nhân vật chính diện, nhưng cũng không xấu đến mức khiến người ta căm hận.

Đối với cái chết của cậu, càng nhiều hơn là một loại cảm giác "đồng cảm."

Vốn dĩ là một kết cục vui vẻ nhưng lại bị cái chết của cậu tạo ra một cái bóng, nhưng cái bóng này lại không hề ảnh hưởng tới sự vui mừng của cả bến Thượng Hải.
Cả bộ phim giống như một bức màn rơi xuống ở đây, mà chiếc nhẫn kia cuối cùng vẫn chưa được đeo lên tay Lâu Y.

Thường Vi chớp chớp mắt, lau đi nước mắt không biết đã rơi xuống từ bao giờ, mới phát hiện ra khăn giấy đã được ban tổ chức chuẩn bị sẵn từ trước, cũng không khách sáo mà rút ra mấy tờ, qua loa lau mặt.

"Cảm ơn sự theo dõi của mọi người."

Hướng Duy dắt đoàn phim lên sân khấu, cũng không nói những lời vô nghĩa, cúi người về hướng khán giả rồi đi xuống.

Sau khi giải tán, Thường Vi cầm lấy một món quà nhỏ được ban tổ chức tặng, là một búp bê vải mặc trang phục diễn kịch.

Cô cầm búp bê vải trong tay, đứng tại chỗ nhìn một lúc, bên tai vang lên tiếng la hét.

Cô theo tiếng hét nhìn qua, là Tống Thanh Hàn và Sở Minh đang sánh vai đi bên nhau, vẫy tay về phía các cô.
Cổ áo của Sở Minh hình như hơi lệch, Tống Thanh Hàn giúp anh chỉnh lại một chút.

Thường Vi lặng người, lại nhớ đến đôi tay đan chặt của Tống Thanh Hàn và Sở Minh trong rạp.

Những bạn fan ngồi phía sau trước đó không nhìn thấy cảnh ấy, nhưng nhìn thấy cảnh tượng Tống Thanh Hàn chỉnh cổ áo cho Sở Minh, liền lờ mờ cảm nhận được điều gì đó.

Bọn họ hét lên tên của Tống Thanh Hàn, hét lên "Hàn Hàn."

Tống Thanh Hàn cũng cười lại với họ, mà Sở Minh lại bày ra một tư thái vừa mạnh mẽ, vừa dịu dàng, luôn theo bên cạnh cậu.

Hướng Duy đi trước họ vài bước, khi nghe thấy tiếng la hét của các fan kế bên, cũng tò mò quay đầu lại nhìn, trong nháy mắt liền nhìn thấy dáng vẻ khoe ân ái trắng trợn của Tống Thanh Hàn và Sở Minh.

Hướng Duy: "....."

Ông có chút bất lực thở dài, quay người, tiếp tục đi về phía trước.
"Hàn Hàn!"

Thường Vi không nhịn được gọi.

Tống Thanh Hàn dường như nghe thấy giọng cô, nhìn qua.

Thưởng Vi hơi sửng sốt, sau đó hét lên một tiếng thật to: "Các anh phải thật hạnh phúc đó!"

Mặt mày Tống Thanh Hàn đầy ý cười, đứng từ xa gật đầu với cô.

Thường Vi khịt mũi.

Vậy là đủ rồi.

Sau khi buổi chiếu thử kết thúc, hot search không ngoài dự đoán, bùng nổ rồi, trừ những thảo luận về , còn lại đều là ảnh chụp Tống Thanh Hàn và Sở Minh được các fan chụp tại hội trường buổi chiếu thử.

Trong những tấm ảnh này, tư thế của hai người còn thân mật hơn so với những tấm hình được tung ra trước đây, tình ý trong mắt hai người cũng không hề có ý che giấu, ánh mắt nhìn về phía đối phương cực kị dịu dàng.

Tống Thanh Hàn đã ở bên Sở Minh rồi sao?
Nhưng cách đây không lâu mới có tin Sở Minh có con mà, vậy thì thân phận của Tống Thanh Hàn khi ở bên anh là gì kia chứ?

Chân ái?

Người thứ ba?

Các Tiểu Hàn Giả không tin Tống Thanh Hàn mà các cô yêu thích lại có thể là người như vậy được.

So với tin tức Tống Thanh Hàn và Sở Minh thật sự ở bên nhau, họ càng không thể nào chấp nhận được người mà mình thích lại là kẻ đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.

Anti của Tống Thanh Hàn bình thường bị các Tiểu Hàn Giả đè bẹp lần này giống như nắm được cái thóp kinh thiên động địa vậy, lần lượt nói ra những lời nói bôi nhọ Tống Thanh Hàn, giống như phải gắn cho bằng được cái mác "người thứ ba" lên người Tống Thanh Hàn vậy.

Độ hot ngày càng tăng này càng làm cho vốn đã hot nay càng hot hơn, mà nhận được sự cho phép của cục điện ảnh, tin tức công chiếu cũng trong một đêm lan truyền khắp nơi.
Đây là bộ phim đã đạt giải Oscar đó.

Những phân cảnh lẻ tẻ đã từng xem lướt qua tự nhiên hiện ra trong đầu sau khi nghe thấy cái tên này.

Nhưng tin tức nghi ngờ vai chính của bộ phim này- Tống Thanh Hàn là người đi phá hoại gia đình người khác lại khiến người ta không khỏi dừng lại bàn tay đang định bấm tìm kiếm về bộ phim này.

Danh tiếng của Tống Thanh Hàn không còn giống như năm đó nữa rồi.

Là người đã từng diễn qua nhiều bộ phim bùng nổ doanh thu phòng vé, lại từng góp mặt trong bộ phim có thể xem như một hiện tượng, cậu đã đủ tư cách để được người ta gọi một tiếng diễn viên siêu sao, bất kể là bà cô đang đứng bên đường mua đồ ăn, hay là học sinh còn đang đi học, bọn họ có thể không biết cậu là ai, nhưng hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ có ấn tượng đối với cậu.
Dưới danh tiếng cực lớn này của cậu, không khách sáo mà nói, cậu chỉ cần có một hành động nào đó không thỏa đáng, e là sẽ có rất nhiều người từ ngoài đường nhảy vào chỉ trích cậu... Càng huống hộ chi là chuyện làm người thứ ba phá hoại gia đình người khác?

Trong lúc nhất thời, mọi người không biết nên chấn kinh với chuyện cậu là người đồng tính trước hay là nên đi mắng cậu là người thứ ba phá hoại gia đình người khác trước.

Dưới weibo của Tống Thanh Hàn, Sở Minh và cả Hướng Duy đều có rất nhiều bình luận chấn kinh của cư dân mạng, bình luận nhanh chóng tăng vọt.

Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

Cho dù xuất hiện đối phó qua loa với các cô một chút thôi cũng được mà!

Giống như nghe được tiếng lòng của họ, weibo của Tống Thanh Hàn đã có động tĩnh rồi.

Đó là một tấm... Một tấm ảnh không hề liên quan đến Tống Thanh Hàn.
Trên tấm hình chỉ có hai bàn tay non mềm nhỏ xinh, trông có vẻ là bàn tay thuộc về hai em bé mới ra đời khoảng chừng hai, ba tháng.

Hai bàn tay nhỏ xinh này được một bàn tay thon dài bao lại, sau đó lại có một bàn tay to lớn khác đặt lên trên.

Dòng trạng thái của Tống Thanh Hàn cũng rất đơn giản, chỉ đơn thuần là viết hai cái tên lên đó.

Sở Thần, Tống Giác.

Bài weibo này vừa đăng lên, chức năng bình luận bên dưới ngay lập tức tê liệt.

Quản lý phía weibo nhanh chóng tiến hành sửa chữa, nhưng vẫn không thể ngăn được quần chúng hóng hớt bấm vào weibo vây xem.

Hot search GG.

Bình luận GG.

Chia sẻ GG.

Cả weibo như rơi vào trạng thái tạm ngừng hoạt động.

Trần An khi nghe thấy tin tức Tống Thanh Hàn và Sở Minh trực tiếp come out, biểu cảm như dại ra, thậm chí còn thảnh thơi đi rót một li nước.
Dòng nước tinh khiết chảy róc rách xuống giày anh, lúc này Trần An mới đột nhiên hoàn hồn, nhìn weibo đứng máy xoay vòng vòng, thở dài thườn thượt.

Không dễ dàng gì đào tạo ra được một siêu sao quốc tế, kết quả siêu sao quốc tế này lại trực tiếp come out thì phải làm sao đây?

Fan sự nghiệp của Tống Thanh Hàn nhiều, fan bạn gái cũng không ít, nhưng đối với việc cậu come out, rất nhiều fan bằng lòng tôn trọng suy nghĩ riêng của cậu.

Thật sự việc Tống Thanh Hàn đột nhiên biến mất cả một năm rưỡi thật sự quá đáng sợ.

Nếu như lần này Tống Thanh Hàn không rút lui vì chuyện come out, vậy thì bọn họ có còn theo đuổi một thần tượng như vậy không?

Các Tiểu Hàn Giả cũng đau lòng không thôi, vừa mới nghĩ đến chuyện Tống Thanh Hàn sẽ vì chuyện này mà rút lui khỏi giới giải trí, các cô mới muốn khóc đó có được không!
Dưới weibo của Tống Thanh Hàn là vô vàn những lời chúc phúc, còn có rất nhiều các Tiểu Hàn Giả đang tiến hành phổ cập kiến thức gấp cho những người qua đường vây xem, hình đã qua chỉnh sửa của Tống Thanh Hàn và Sở Minh được đào lên một lượt, dần dần, lại thật sự tẩy não mọi người, đến ngay cả bản thân bọn họ cũng hoảng hoảng hốt hốt cảm thấy, nhìn thật kĩ Tống Thanh Hàn và Sở Minh... Thật ra cũng rất xứng đôi đó chứ.

Thật ra các Tiểu Hàn Giả, bao gồm một số người qua đường đã nhanh chóng có thể tiếp nhận chuyện này, ngoài việc hoàn cảnh xã hội quả thực đã tốt lên không ít ra, càng nhiều hơn là vì Tống Thanh Hàn ra mắt đã nhiều năm như vậy rồi mà không hề gặp bất cứ scandal tình ái với diễn viên nữ nào, duy nhất một lần vướng scandal nam nữ thì cũng nhanh chóng bị dập tắt.
Hơn nữa, trái ngược với scandal nam nữ sạch sẽ của cậu, "tình anh em" giữa cậu và Sở Minh đã lên hot search từ tám trăm năm trước rồi, chỉ có điều năm đó các cô mắt mù rồi, rõ ràng là ship cp, nhưng lại chỉ xem họ là anh em.

Bây giờ nghĩ lại, bất kể là cùng nhau đón Tết, hay là cùng nhau mặc đồ có kiểu dáng tương tự, hoặc là những lời Tống Thanh Hàn nói khi lên sân khấu nhận giải Oscar... Mỗi một chuyện đều là sự khoe ân ái trắng trợn đó!

Có trách thì cũng là trách bọn họ quá ngây thơ TAT

Tống Thanh Hàn nhìn số lượng bình luận không ngừng tăng, cười cười, ngón tay chọt chọt lên mặt Sở Thần, sau đó lại chụp một bức ảnh bé và Tống Giác đang ngủ say.

Hai đứa bé có vẻ ngoài giống nhau đã hoàn toàn nhìn ra dung mạo, khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng trắng, mềm mềm như dung hòa ưu điểm về dung mạo của cả Tống Thanh Hàn lẫn Sở Minh, tóc đen dày, lông mi dài và cong, khuôn mặt tròn trịa non mềm với nước da trắng hồng, không nhìn ra được chút tì vết nào.
Tư thế ngủ của Tiểu Sở Thần bá đạo hơn một chút so với chị của bé, hai tay giang rộng, miệng ngậm núʍ ѵú giả, thỉnh thoảng còn phổi phù phù ra bong bóng.

Mà Tiểu Ngọc Nhi lại ngủ rất ngay ngắn, hai tay chụm lại đặt trên người, núʍ ѵú giả ngậm trong miệng còn đang đè lên lưỡi.

Các Tiểu Hàn Giả còn chưa kịp hoàn hồn lại từ việc điên cuồng tẩy não, đã nhìn thấy một bài weibo mới từ phía Sở Minh.

... Không biết vì sao, rất muốn bấm vào.

Trong lòng các Tiểu Hàn Giả vừa nghĩ như vậy, ngón tay cũng rất thành thật mà bấm vào bài weibo đó.

Sau khi trải qua quá trình tải gian nan, bọn họ cuối cùng cũng nhìn thấy được nội dung của bài weibo đó.

... Đây là, sau khi come out liền trực tiếp bung lụa luôn hả!

Mong anh hãy suy nghĩ đến tâm trạng của những người dị tính như chúng em có được không!
Tình tiết kịch bản bất ngờ nhảy ra như vậy tụi em tiếp thu hông có kịp!

Các Tiểu Hàn Giả phẫn nộ nghĩ, ngón tay lại không hề do dự bấm lưu hình.

... Thật ra là vì tấm hình này quá đẹp.

Ánh sáng mặt trời chiếu qua khe rèm cửa sổ, chàng thanh niên mà bọn họ không thể nào quen hơn đang ngồi xổm bên giường của hai em bé sơ sinh, một tay giơ ra chạm vào khuôn mặt trắng trắng, mềm mềm của bé, một tay khác cầm điện thoại, ánh mắt cực kì dịu dàng chụp ảnh cho hai bé.

Động tác của cậu dịu dàng đến vô cùng, hàng mi rủ một nửa in xuống một cái bóng dưới ánh đèn chiếu xuống.

Dung mạo của hai đứa trẻ nhìn từ góc độ này thì không được rõ ràng cho lắm, nhưng lại có thể nhìn thấy khuôn mặt tròn trịa, làn da non mềm, tạo ra một vẻ đẹp mờ ảo dưới ống kính.

Nhưng bọn họ rất nhanh đã có thể nhìn thấy tướng mạo của hai đứa trẻ.
Sau khi Sở Minh đăng weibo, Tống Thanh Hàn cũng đăng theo một bài weibo.

Các Tiểu Hàn Giả đã quá lười châm chọc cái hành vi trắng trợn này của họ rồi, lực chú ý gần như đều bị tấm hình Tống Thanh Hàn đăng lên hấp dẫn.

Ừmmmmmm là do họ cảm nhận sai hả, sao cứ có cảm giác hai đứa trẻ này đều có một chút giống cả Tống Thanh Hàn lẫn Sở Minh?

Tướng mạo của Tống Thanh Hàn và Sở Minh không có gì để soi mói... Đây là một trong những nguyên nhân khiến các Tiểu Hàn Giả tiếp nhận chuyện họ ở bên nhau nhanh như vậy.

Mà Sở Thần và Tống Giác dung hợp tướng mạo của cả hai người đã trực tiếp đáng yêu đến bùng nổ!

Hai đứa bé hơn ba tháng tuổi đã sớm không còn dáng vẻ nhăn nhúm, đỏ hỏn như lúc mới sinh ra nữa, trở nên tròn tròn, mềm mềm, khuôn mặt trắng nõn, mọng nước ửng hồng, bất luận là Tiểu Sở Thần giang rộng hai tay để lộ ra khí chất bá đạo, hay Tiểu Ngọc Nhi nắm chặt hai tay, chu chu môi, đều vô cùng đáng yêu!
Đáng yêu muốn xỉu!

Các Tiểu Hàn Giả vẫn chưa tiêu hóa xong tin tức Tống Thanh Hàn và Sở Minh ở bên nhau rồi come out, đã bị hai bé đáng yêu Tiểu Sở Thần và Tiểu Ngọc Nhi làm cho điên đảo, nhìn dáng vẻ hai đứa nút nút chiếc núʍ ѵú giả, không nhịn được chỉ muốn nhảy vào màn hình để trộm hai đứa đi thôi.

Không đúng, bọn họ không thể khuất phục vì một viên đạn bọc đường như vậy được.

Phải thêm vài tấm ảnh của Tiểu Sở Thần và Tiểu Ngọc Nhi nữa mới được.

Cư dân mạng không thầy cũng tự làm nên, học được cách đặt đủ các loại biệt danh đáng yêu cho hai bé Tiểu Sở Thần, dưới weibo của Tống Thanh Hàn là những lời chúc phúc, chúc họ nhanh nhanh vượt qua hành trình chinh phục vai trò bố bỉm sữa.

... Tốc độ phải nhanh hơn cả máy bay luôn.

Mà chuyện come out không ảnh hưởng gì đối với Tống Thanh Hàn.
Mặc dù đa số mọi người có thể tiếp nhận tình yêu đồng giới, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ những người xem tình yêu đồng giới như thú dữ, như bão lụt, sau khi tin tức Tống Thanh Hàn và Sở Minh come out lên hot search, liền có một bộ phận người trực tiếp tuyên bố sẽ không đi xem phim do Tống Thanh Hàn đóng nữa, cũng sẽ không ủng hộ bất cứ tác phẩm nào của cậu.

Một người diễn viên, nếu như thứ quay ra mà không có người xem, vậy thì sẽ mất đi ý nghĩa của một người làm diễn viên.

Đả kích như vậy quả thực chí mạng.

Điều mà Trần An vầ các Tiểu Hàn Giả lo sợ chính là điều này.

Nếu như danh tiếng của Tống Thanh Hàn lung lay nghiêm trọng, vậy thì sau này còn có thể tiếp tục hoạt động trong giới giả trí nữa không?

Mang theo nỗi âu lo này, doanh thu phòng vé của trở thành một tiêu chí đánh giá không thể rõ ràng hơn.
Nếu như doanh thu phòng vé của thấp đến mức không thể tưởng tượng nổi, vậy thì nó sẽ trở thành cú trượt dài đầu tiên, hoặc có thể sẽ là cuối cùng trong sự nghiệp của Tống Thanh Hàn kể từ khi ra mắt đến nay.

Bọn họ đều hồi hộp chờ đợi.

Các Tiểu Hàn Giả dùng hết năng lực của bản thân để đi đề xuất phim với bạn bè và người thân của mình.

Nhưng sức lực của họ đặt giữa toàn thể khán giả mà nói, chỉ như giọt nước giữa đại dương.

Người chân chính nắm giữ quyền lên tiếng, vẫn là vô vàn những fan điện ảnh khác.

Bình Luận (0)
Comment