Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 252 - Chương 252: Ngươi Đang Dua Gion Với Chó Sói À? (2)

Chương 252: Ngươi Đang Dua Gion Với Chó Sói À? (2) Chương 252: Ngươi Đang Dua Gion Với Chó Sói À? (2)Chương 252: Ngươi Đang Dua Gion Với Chó Sói À? (2)

Bởi vì không có tóc, cho nên những hạt mồ hôi kia không có gì cản lại, cũng thi nhau chảy xuống cổ.

Hơn nữa, trong lúc chạy giày của hắn ta cũng bị rớt mất một chiếc, hình như bị Ngân Dạ nhặt được, vô cùng ghét bỏ dùng móng vuốt đẩy chiếc giày vê phía trước.

Đại Cường cảm thấy con sói bạc này đang Si nhục hắn ta, ô ô ô ô ôI

Bây giờ nó đang chơi trò chơi mèo vờn chuột, lúc trước, nó cũng đối phó với những con gấu kia như vậy!. ..

Cố An Nhiên nghỉ ngơi xong, muốn đi cho Ngân Dạ ăn chút thịt, nhưng lại phát hiện Ngân Dạ không có ở cổng doanh trại.

Đang buồn bực trong lòng, lại nhìn thấy một cái đầu trọc lóc ở phía xa vừa chạy vừa la hét.

Đại Cường thấy bóng dáng Cố An Nhiên đứng trước doanh trại, giống như thấy được thần tiên hạ phàm.

Lúc này hắn ta không thèm gọi mẹ nữa, bởi vì hắn ta mới vừa gọi rồi, căn bản vô ích, con chó sói thối tha kia đâu có ngừng lại!

"An Nhiên cô nương! Mau cứu ta! Ngân Dạ theo đuổi ta cả mấy dặm, ta... Ta chạy hết nổi rồi!"

Cố An Nhiên cau mày, nhanh chóng di về phía Đại Cường và Ngân Dạ, nàng tưởng là dã tính của Ngân Dạ lại nổi lên muốn công kích Đại Cường.

Nhưng khi đến gần mới phát hiện, với cái tốc độ kia của Ngân Dạ căn bản là chỉ là đang trêu chọc Đại Cường.

Thậm chí còn rất thân thiết giúp Đại Cường đẩy chiếc giày hắn ta làm rớt.

Hơn nữa, nếu thật sự Ngân Dạ muốn hành động, e là Đại Cường không thể nào chạy được mấy dặm.

Nhưng mà trông thấy dáng vẻ Đại Cường ngờ nghệch chạy đến mức thở không ra hơi, lập tức quát lên: "Ngân Dal Dừng lại!"

Ngân Dạ nhìn thấy Cố An Nhiên, lúc này mới dừng lại, chậm rãi đi đến bên cạnh Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên sờ đầu Ngân Dạ nói: "Tại sao ngươi có thể đùa bỡn người ta như vậy? Lỡ như bị những người khác nhìn thấy, sẽ nghĩ là ngươi muốn cắn người, bọn họ sẽ sợ hãi."

Ngân Dạ có chút ủy khuất cúi cái đầu cao quý xuống, tố cáo nói: Rõ ràng là hắn trêu ghẹo sói trước, cho nên ta mới trêu chọc hắn một chút cũng không được saol

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k Cố An Nhiên nhìn Đại Cường vẫn còn thở hồng hộc, huyệt Thái dương liền giật giật không ngừng!

Nàng nhếch môi hơi nhắm mắt, dáng vẻ như là dùng hết sức nhẫn nại, sau đó nhàn nhạt hỏi: "Hắn trêu chọc ngươi như thế nào?"

Ngân Dạ vừa nghiêm túc vừa lộ ra một tia ủy khuất nói: Hắn lại cho đường đường là một lang vương như ta gặm cục xương mà ngay cả một miếng thịt cũng không có! Thật sự là một miếng cũng không cgl

Khóe môi Cố An Nhiên chậm rãi nhếch lên, nhưng bởi vì ngại mặt mũi của lang vương, cho nên nàng cố gắng nhịn để không cười ra tiếng.

"Chỉ là bởi vì cái này?”

Ngân Dạ lắc đầu: "Đương nhiên không phải, còn có nhiều chuyện quá đáng hơn, ta, Lang Vương đường đường rất rộng lượng, chắc chắn không phải vì chuyện nhỏ nhặt này."

"Đó là?"

Cố An Nhiên nhẹ nhàng thở dài trong lòng một cái.

Nếu nói khi làm chuyện gì đó, Đại Cường nhận thứ hai thì ở trong thung lũng Kính Hồ không ai dám nhận thứ nhất.

Hỏi điêu này cũng khiến con sói rất oan ức.

Ngân Dạ phàn nàn: "Hắn nói với ta rằng có một nơi có nhiều nước ngọt có thể khiến ta uống no, sau đó ta theo hắn ta đến đó, hóa ra ở đó có rất nhiều nước, nhưng không phải là cái mà ngươi đã cho ta."

Hắn ta còn rất quá đáng, yêu cầu ta vào trong đó uống! Bây giờ trời rất lạnh!

Cố An Nhiên mỉm cười sờ sờ đầu Ngân Dạ: "Được rồi, được rồi, làm ngươi uỷ khuất rồi! Lát nữa ta sẽ cho ngươi một chén nước mà ngươi muốn uống, nhưng sau này ngươi không thể chạy theo người khác như vậy nữa."

Ngân Dạ gật đầu: "Được!"

Sau khi an ủi Ngân Dạ, nàng nhìn Đại Cường nói: "Tỉnh lại chưa? Nếu đã tỉnh thì lại đây và xỏ giày vào."

Cố An Nhiên chỉ vào đôi giày cách Ngân Dạ không xa.

Đại Cường không phản ứng cho đến khi nhìn thấy đôi giày, hắn ta vỗ vào đầu trọc lóc của mình.
Bình Luận (0)
Comment