Chương 383: Tiệc Cưới Trong Sơn Cốc (1)
Chương 383: Tiệc Cưới Trong Sơn Cốc (1)Chương 383: Tiệc Cưới Trong Sơn Cốc (1)
Trong lòng Cố An Nhiên tron trắng mắt, đã có tình cảm lâu như vậy mà Đại Cường vẫn chưa thuyết phục được Mạt Nương sao?
Tên này cũng là một người sợ vol
Nàng cười nói: "Mạt Nương, đây là tấm lòng của Đại Cường, ngươi đừng từ chối. Hay là đến đây xem hỉ phục và đồ trang sức đi, dù sao ta cũng mua hết mấy thứ này rồi."
Nói xong, nàng đưa mũ miện tinh xảo cho Mạt Nương xem thử.
Mạt Nương nhìn chiếc mũ miện kia quên cả hít thở, vì chiếc mũ miện này quá tinh xảo, còn đẹp hơn cả trang phục thành hôn lần trước của nàng ấy.
Nàng ấy lại nhìn sang hỉ phục, trên hỉ phục thêu những đóa hoa sống động như thật, lộng lẫy rực rỡ.
Nàng ấy cảm kích nhìn Cố An Nhiên: "An Nhiên cô nương có lòng, cảm ơn!"
Cố An Nhiên vội xua tay, ngay sau đó lấy cái túi đỏ nặng trĩu, đưa cho Đại Cường.
Đại Cường không biết trong cái túi đỏ này là gì, thế nhưng hắn ta vẫn vui mừng nhận lấy.
Sau khi nhận lấy, hắn ta không cất đi mà lập tức mở ra.
Trong chiếc túi đỏ có bốn thỏi vàng, mười thỏi bạc trắng, còn vài viên trân châu tròn trịa, gần như chói mù mắt hắn ta.
Nhị Cường đứng đằng sau Đại Cường, hắn ta cũng bị số vàng bạc và trân châu này làm cho chói mắt, vội vàng giơ tay xoa mắt.
Vốn dĩ, Đại Cường nghĩ trong chiếc túi đỏ này là một ít đồ ăn để làm tiệc cưới, một một vài món quà nhỏ.
Nhưng sau khi thấy nhiều vàng bạc trân châu như vậy, hắn ta lại đẩy cái túi về.
"An Nhiên cô nương, thứ này quá quý giá, ta không thể nhận được."
Cố An Nhiên hoàn toàn không định giơ tay nhận lại: "Cầm đi, đây là phân thưởng cho việc ngươi theo ta vào sinh ra tử!"
"Nếu ngươi không nhận, người ta sẽ nghĩ ta keo kiệt, làm gì có ai còn tình nguyện làm việc cho ta?”
Đại Cường hơi dừng tay, quả thật hắn ta đã theo An Nhiên cô nương làm rất nhiều việc, thế nhưng chưa đến mức vào sinh ra tử.
Sau khi đi theo An Nhiên cô nương, hắn ta mới thấy rất nhiều người vào sinh ra tử vì nàng.
"Thất thần gì thế? Mau nhận đi!" Thấy Đại Cường vẫn còn chậm chạp không dứt khoát, giọng điệu Cố An Nhiên trở nên hung dữ.
Đại Cường sợ run người, vội nhận lấy chiếc túi.
Cố An Nhiên hài lòng gật đầu, nhìn về phía Nhị Cường: "Các ngươi chuẩn bị tiếc cưới đến đâu rồi?"
Nhị Cường chuồng trâu ngựa ở sân sau: "Từ ngày tẩu tử đồng ý gả cho ca ta, nửa đêm hôm nào ta và ca cũng đều ra ngoài đi săn, ngày nào cũng đi một lần."
"Đã săn được rất nhiều rồi, dê bò, gà rừng, thỏ hoang, chim cút và cả rất nhiều trứng gà."
"Còn rau xanh. Luống rau của chúng ta đã lớn, có thể dừng bất cứ lúc nào."
Nhị Cường nói xong hơi dừng lại, rồi khó xử nói tiếp: "Nhưng vẫn chưa tìm được ai làm đầu bếp cho bữa tiệc!"
Cố An Nhiên biết mình không thể làm được việc này, nàng chưa từng nấu một nồi thức ăn lớn.
Tuy nhiên, thật ra nàng đã chọn được người: "Nói cho Lý Điên Bảo ở cùng thôn Lý thúc, mời hắn ta đến giúp đỡ. Xong rồi đưa hắn ta một ít tiên công là được."
Nhị Cường như bừng tỉnh hiểu ra: "Đúng vậy, Điền Bảo ca. Xém chút nữa ta đã quên mất hắn ta. Giờ ta sẽ mời hắn ta đến giúp."
Vốn dĩ Lý Điên Bảo là đầu bếp chuyên làm tiệc cho thôn Lý gia, tiệc cưới lần này giao cho hắn ta là thích hợp nhất.
Còn Đại Cường đi mua gia vị. Cố An Nhiên đã mở một cửa hàng tạp hóa trong sơn cốc này, ở đó bán tất cả mọi thứi!
Bình thường đều là Vương Ngọc Liên trông quán, tuy bà ấy lớn tuổi nhưng rất thông minh, trí nhớ cũng cực kỳ tốt.
Bây giờ coi như đã thuận tay.
Hai ngày sau, ngày lành đã đến.
Hai bên cửa chính nhà Mạt Nương và Đại Cường đều được treo đèn lồng đỏ rực, trên tường treo hoa bằng lụa đỏ.
Cây tường vi nở đỏ rực, khiến tiệc cưới trở nên rực rỡ hơn.
Cửa nhà và cửa sổ đều được dán chữ hỉ đỏ thẫm, ở trên chiếc bàn trong nhà chính có một đôi nên dài màu đỏ rực.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k