Chương 396: Triệu Tập Bay Sói (2)
Chương 396: Triệu Tập Bay Sói (2)Chương 396: Triệu Tập Bay Sói (2)
Tất cả động vật kể từ đó đều có cuộc sống không mấy dễ chịu, bất cứ động vật nào cũng có thể biến thành con mồi của chúng, những con sói xám này cũng không ngoại lệ.
Vì vậy, chúng ghét những con linh miêu này đến tận xương tủy.
Bay sói từ trước đến nay đều rất đoàn kết, cũng không phải là chưa từng chiến đấu với linh miêu, nhưng linh miêu đầu đàn của bầy linh miêu kia, chúng nó thật sự là đánh không thắng.
Bay sói đã có vài đời thủ lĩnh bị nó hành hạ đến chất.
Thế nhưng, một tiếng sói tru này của Ngân Dạ đã mang đến hy vọng cho bầy sói xám trong rừng già này.
Trong bầy sói, cũng xuất hiện cường giả, vậy thì có thể chiến đầu cùng những con linh miêu này một trận ra trò.
Chúng nó không chút lưu tình cắn xé những con linh miêu lao tới, trong lúc nhất thời máu tươi bắn tung tóe.
Áp lực của Đại Cường và Nhị Cường giảm đi rất nhiều, bởi vì trên cơ bản linh miêu không lọt lưới vọt vê phía bọn họ.
Vốn dĩ linh miêu đầu đàn đang ngồi trong bóng tối kia vẫn mang dáng vẻ ung dung tự đắc của một bậc đế vương, nhưng hiện tại nó lại hơi sốt ruột.
Bởi vì đàn linh miêu của nó rõ ràng đang rơi vào thế hạ phong, số lượng càng ngày càng ít.
Nó không thể chịu đựng được, nó phải tham gia vào cuộc chiến để chống đỡ.
Cố An Nhiên nhìn thân ảnh khổng lồ của linh miêu đầu đàn, khóe miệng nhếch lên cười lạnh: "Cuối cùng cũng ép được ngươi ra ngoài."
Đồng thời, trên mặt linh miêu đầu đàn nhìn Cố An Nhiên cũng là thần sắc khinh thường.
Mục tiêu của nó chính là ăn thịt nữ nhân này, sau đó làm cho mình trở nên mạnh hơn.
Nó nhanh như chớp nhào về phía Cố An Nhiên, muốn áp đảo Cố An Nhiên trên mặt đất, đồng thời lộ ra móng vuốt sắc bén, nhắm thẳng vào cổ họng Cố An Nhiên, trong con ngươi đỏ như máu tất cả đều là sự điên cuồng.
Cố An Nhiên thúc đẩy dị năng không gian, linh miêu đầu đàn bổ nhào vào không trung, nhưng thứ này không hề hấn gì với nó.
Nó trực tiếp xoay người, vươn móng vuốt cào vê phía tay Cố An Nhiên đang cầm rìu đầu phượng.
Nó đã nghiên cứu chiêu thức của nữ nhân này, nàng thích đánh lén ở sau lưng.
Cho nên, sau khi va hụt, nó lập tức xoay người. Cố An Nhiên nhướng mày nhìn linh miêu đầu đàn, giọng điệu vẫn không quá căng thẳng.
"Xem ra, là ta coi thường ngươi." Nói xong những lời này, Cố An Nhiên lại biến mất.
Mà linh miêu đầu đàn cũng hành động theo, nó xoay người lần nữa, móng vuốt sáng ngời!
Nó thề, lần này nhất định nó phải giết chết nữ nhân xảo trá này.
Mà Cố An Nhiên giờ phút này xuất hiện sau lưng linh miêu đầu đàn.
Nàng không có chút do dự, bay lên không nhảy lên, khai triển dị năng động lực lượng, xé đầu linh miêu đầu đàn thành hai nửa.
"Nhưng để chơi mưu kế với ta, ngươi còn kém một chút."
Cố An Nhiên rất may mắn vì lúc đó chính mình nàng đã khai triển cực hạn dị năng động lực lượng, bởi vì sọ của linh miêu đầu đàn rất cứng.
Vừa nhìn là biết nó thuộc chủng loại biến dị.
Nàng không khỏi nghĩ tới lời nói của Dạ Tu Mặc, lấy dao găm ra khoét vào đầu linh miêu đầu đàn.
Não linh miêu rải rác day đất, nhưng cũng không thấy bóng dáng tinh hạch đâu.
Chuyện này thật kỳ lạ, thứ này thoạt nhìn cũng có cùng trình độ biến dị với Ngân Dạ, không có khả năng không có tỉnh hạch! Có phải lúc nàng dùng rìu bổ đầu nó ra, tỉnh hạch đã bị bật ra không?
Thế nhưng bây giờ nàng cũng không rảnh tay đi tìm tinh hạch, chỉ có thể đi xung quanh giết nốt đám linh miêu còn lại cùng bầy sói, giết sạch sẽ đám linh miêu còn lại sau đó mới lấy đèn pin ra tim xung quanh.
Đáng tiếc, nàng vẫn không tìm được gì.
Ngân Dạ thở hổn hển, đi tới bên cạnh Cố An Nhiên: Chủ nhân, ngươi đang tìm cái gì vậy?
Cố An Nhiên: Tinh hạch, là thứ đêm trước Tu Mặc cho ngươi ăn.
Ngân Dạ cực kỳ chắc chắn: Nó không có, không cần tìm.