Chương 408: Nàng Không Thể Trừ Tà Sao? (1)
Chương 408: Nàng Không Thể Trừ Tà Sao? (1)Chương 408: Nàng Không Thể Trừ Tà Sao? (1)
Giải quyết xong toàn bộ nam nhân trong thôn, Cố An Nhiên bước nhanh về phía những nữ nhân đang run lẩy bẩy kia.
Họ quỳ xuống cầu xin tha thứ: "Xin các ngươi buông tha cho chúng ta, chúng ta chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý, chúng ta bị bọn họ cưỡng ép đưa đến thôn này."
"Những người trong thôn kia đều do họ giết, chúng ta không tham dự."
"Nếu ngươi không giết chúng ta, chúng ta sẽ chỉ cho ngươi nơi họ giấu vàng bạc và châu báu."
Cố An Nhiên nhướng mày, lòng mừng thâm nhưng không biểu lộ ra.
Xem ra chuyến này nàng không thiệt, hình như còn có thu hoạch ngoài ý muốn!
Nàng lạnh lùng hỏi: "Trong hồ nước phía tây kia có phải đang giấu vài thứ không?"
Những cô gái kia còn chưa nói gì, Cố An Nhiên đã lên tiếng trước.
Một nữ nhân dẫn đầu tỏ vẻ đồng ý: "Ở phía tây có một cái hồ, nhưng không chỉ ở chỗ đó, cách giếng không xa có một cái hầm, nơi đó cũng có."
Cố An Nhiên khoát tay với các nàng: "Ta không giết các ngươi, các ngươi đi đi." Những nữ nhân kia đỡ nhau, quay về nhà của họ trong thôn.
Cố An Nhiên nháy mắt với Đại Cường và Nhị Cường rồi nói: "Đi, chúng ta đi vét sạch tài bảo của đám người này."
Đại Cường nghe thấy có vàng bạc châu báu thì xoa tay nói: "Hi hi chúng ta mau đi thôi."
"Ta biết cái giếng trong thôn ở đâu, ta dẫn các ngươi đi."
Từ thôn đông đi tới chỗ giếng nước chỉ mất chưa tới nửa khắc đồng hồ, lối vào hâm ngầm rất rõ ràng.
Chỉ là bị tảng đá lớn đè nặng đến mức người bình thường không có cách nào dời nổi.
Nhưng đối với hai huynh đệ Đại Cường Nhị Cường và Cố An Nhiên mà nói, chuyện này chẳng có gì khó.
Sau khi tảng đá lớn được chuyển đi một cách nhẹ nhàng, ba người xuống hầm.
Cái hâm này được đào rất sâu, ngoài cùng là một ít lương thực và hạt giống các loại.
Ngoài ra còn có thịt khô và thịt da, nhưng càng đi sâu vào bên trong, căn hâm không còn chật hẹp nữa, vách hang bên trong trở nên rộng rãi và nhẫn bóng, nơi này bày gần hai mươi cái rương.
Đại Cường như Husky, nhanh tay mở hai mươi cái rương ra. Tuy trời đã tối hẳn nhưng ánh sáng phát ra từ trong rương vẫn rất chói mắt.
Bên trong cái rương này đựng đầy vòng cổ trân châu no đủ tròn trịa, có cả Phỉ Thúy, Huyết Ngọc.
Ngoài ra còn có một số bộ đồ ăn, bình hoa, đồ trang trí
Còn có một ít đồ ăn vàng bạc, bình hoa, đồ trang trí bằng vàng bạc các loại, được chạm khắc vô cùng tỉnh xảo.
Đương nhiên, mấy chiếc lá vàng mà Đào Vọng Đường thường dùng cũng xuất hiện trong này, chẳng qua chúng to và tinh xảo hơn.
Còn có bó hoa lớn được làm bằng vàng ròng, cùng đồ trang trí mười hai cầm tinh.
Đại Cường và Nhị Cường hít sâu một hơi, vì bọn họ chưa từng thấy thứ gì lấp lánh như vậy.
"Hi hì! An Nhiên cô nương, ta và lão nhị nhà ta có thể lấy cái này được không? Chúng ta không tham, chỉ chọn một thứ."
Cố An Nhiên thản nhiên khoát tay nói: "Các ngươi thích gì cứ lấy."
Nhị Cường và Đại Cường đều tiến lên một bước, Cố An Nhiên tưởng họ hẳn sẽ xuống tay với mấy thứ bằng vàng đó.
Kết quả hai huynh đệ đều tới chỗ cái rương chứa phỉ thúy, Đại Cường chọn một cái vòng tay hồng phi.
Hắn ta hớn hở nói: "Hi hì, cái này tặng Mat Nương, nàng chắc chắn sẽ thích."
Nhị cường chọn ngọc Đế Vương Lục* cực phẩm, nhưng hắn ta tạm thời vẫn chưa tìm được người tặng.
(*) Ngọc 'đế vương lục' - 帝王绿: la loại ngọc bích có màu xanh gần tương tự như màu ngọc lục bảo, là màu sắc đẹp nhất và giá trị nhất trong tất cả các loại ngọc bích xanh.
Sau này nếu tìm được người đó, hắn ta sẽ tặng nó cho nàng.
Cố An Nhiên nhìn mấy thứ kia nói: "Chọn thêm đi, nếu chọn xong rồi thì ta thu lại đó."
Hai huynh đệ hề tham lam, vội khoát tay nói: "Không cần, An Nhiên cô nương, chừng này đủ rồi."
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k