Chương 474: Ý Đồ Chiêu Mộ (2)
Chương 474: Ý Đồ Chiêu Mộ (2)Chương 474: Ý Đồ Chiêu Mộ (2)
Hai mẫu tử đều chìm đắm trong vẻ đẹp của lục hương cầu mà hoàn toàn quên mất còn có hai người sắp bị lôi ra chém đầu.
Cuối cùng vẫn là quan gia khụ một tiếng nhắc nhở: "Lão thái phi, Tĩnh Vương điện hạ, đây chính là điềm đại cát!"
"Thế nhưng vừa rồi tiểu nhân đã truyền đạt lệnh của Vương gia tới những tên thị vệ rồi, chỉ sợ thần y sẽ gặp nguy hiểm!"
Lúc này Lão thái phi và Tĩnh Vương mới phản ứng lại.
Vẻ mặt Lão thái phi giả nhân giả nghĩa nói: "Đúng là ta bất cẩn, ngươi mau đi truyền lệnh của ta thả bọn họ ra, sau đó đưa bọn họ tới trước mặt †a.
"Vâng." Quản gia tiếp lời.
Nhưng trong lòng ông ta lại lặng lẽ thở dài một hơi, cảm thấy chắc chắn hai người này lành ít giữ nhiều.
Ông ta đi bằng tốc độ nhanh nhất tới nơi mà bọn người Cố An Nhiên ở nhưng lại phát hiện ra hai thần y này cũng không xảy ra chuyện gì, ngược lại toàn bộ năm sáu chục tên thị vệ vây quanh trong viện lúc trước đều đang nằm la liệt hết trên mặt đất, một người có thể đứng lên cũng không có. Trên mặt đất toàn là các vet máu tươi, những tên thị vệ cũng không biết còn sống hay đã chất.
Cố An Nhiên trông thấy ngoài cửa có người xông vào, rìu đầu phượng của nàng lại chỉ vào quản gia.
Khóe môi nàng xuất hiện một vệt máu, nàng tươi cười hỏi: "Sao nào? Ngươi cũng tới tìm chết sao?"
Mặc kệ là ai cản đường nàng thì nàng cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Quản gia trông thấy bộ dạng nữ la sát của Cố An Nhiên thì chân lập tức mềm nhữn, ông ta còn rất thức thời nói: "Thần y, không phải, ngươi hiểu lầm rồi!"
"Mẫu đơn vương ở hậu viện đã sống lại, lão thái phi và Vương gia đang rất vui mừng muốn gặp hai người."
Trong lòng Cố An Nhiên âm thầm nói bọn họ muốn giết là giết, muốn gặp là được gặp sao?
Nhưng ngoài miệng nàng vẫn nhịn xuống, dù sao nàng đang thiếu tiên, nhất định nàng phải lấy được một ngàn lượng vàng.
"Được." Cố An Nhiên lạnh nhạt lên tiếng, sau đó đưa mắt ra hiệu với Đại Cường ý bảo Đại Cường đi theo.
Đại Cường nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Cố An Nhiên, quản gia trông thấy cảnh ở đây thì làm sao có thể không biết trong hai người này ai mới thật sự làm chủ của ai chứ?
Sau khi đi tới hậu viện, Tĩnh Vương và Lão thái phi trông thấy bộ dạng trên người đầy máu của Cố An Nhiên và Đại Cường thì không khỏi khẽ nhíu mày, ghét bỏ lùi lại một bước.
Ghê tởm nhất chính là Lão thái phi, sau lưng thì bà ta âm thầm ghét bỏ bọn họ nhưng ngoài miệng lại thiệt xán liên hoa (*).
(*) Thiệt xán liên hoa: miệng lưỡi trơn tru, nói năng khéo léo, cảm giác xinh đẹp như hoa sen.
Điều này khiến cho Cố An Nhiên nhớ tới những bộ phim cung đấu mà đồng đội trước đây của nàng rất thích xem, trong cung có rất nhiều nữ nhân tin phật nhưng trong trong tâm đều rất tàn nhẫn!
Cố An Nhiên nhìn dáng vẻ của bọn họ thì nhịn không được nhếch miệng cười lạnh.
Hơn nữa lần này cả nàng và Đại Cường đều không hành lễ với lão thái phi và Tĩnh Vương!
Quản gia nháy mắt vội vàng ra hiệu với hai người nhưng Cố An Nhiên lại làm như không nhìn thấy.
Cuối cùng quản gia nhịn không được hô to một tiếng: "Lam càn!"
Cố An Nhiên nghiêng đầu liếc nhìn quản gia bằng ánh mắt sâu xa.
Quản gia không biết phải làm sao chỉ đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát, bộ dáng những tên thị vệ mình mẩy đầy máu nằm trong viện chợt xuất hiện trước mắt ông ta.
Đột nhiên ông ta có một loại dự cảm nếu như ông ta dám chống đối lại nữ nhân trước mặt này thì rất có khả năng ông ta sẽ giống như những tên thị vệ đó.
Nghĩ đến đây ông ta lại không khỏi thấp giọng lên tiếng: "Thần y, nhìn thấy Vương gia và thái phi phải hành lết"
Thế nhưng Đại Cường và Cố An Nhiên vẫn không chịu nhúc nhích, hoàn toàn không để ý đến lời nhắc nhở của quản gia.