Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 500 - Chương 500: Ngươi Là Cái Loại Cóc Ghẻ Gì? (1)

Chương 500: Ngươi Là Cái Loại Cóc Ghẻ Gì? (1) Chương 500: Ngươi Là Cái Loại Cóc Ghẻ Gì? (1)Chương 500: Ngươi Là Cái Loại Cóc Ghẻ Gì? (1)

Hắn ta liếc mắt nhìn Cố An Nhiên bằng ánh mắt đầy dục vọng rồi xua tay nói: "Người đâu! Mau mang bọn họ vào sơn trại."

Cứ thế Đại Cường, Nhị Cường và cả Cố An Nhiên đều bị đưa vào trong hang.

Sau khi đi qua một hang động khá lớn, cuối cùng bọn họ cũng đã vào trong trại, nơi đây rất rộng rãi, còn có những hang động khác nữa.

Bởi vì Cố An Nhiên đã đồng ý làm áp trại phu nhân cho nên những tên thổ phỉ này cũng xem như còn khá khách sáo với bọn họ.

Thế nhưng bọn chúng cũng chưa hoàn toàn yên tâm về bọn họ nên vẫn có người phải đứng giám sát.

Tên nam nhân thắt tóc bím chỉ muốn nhanh chóng được động phòng hoa chúc với Cố An Nhiên, hắn ta vội vàng nói: "Mỹ nhân, nàng nói xem khi nào chúng ta làm hỉ yến thì thích hợp đây?"

Cố An Nhiên ngoài cười nhưng trong không cười: "Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hôm nay đi"

Tuy rằng không phải nụ cười phát ra từ nội tâm nhưng tên nam nhân thắt tóc bím vẫn bị nàng làm cho mê hoặc. Hắn ta đáng khinh sờ cằm: "Khà kha kha khà, không ngờ rằng mỹ nhân còn sốt ruột hơn cả ta đấy? Nhưng nếu như mỹ nhân đã quyết định như vậy thế thì hôm nay chúng ta làm hỉ yến luôn đi, có hơi vội vàng một chút nên khó tránh khỏi sẽ làm mỹ nhân phải chịu tủi thân."

Cố An Nhiên hờ hững nói: "Không sao, ta không để bụng nghi thức, chỉ cần sau này ngươi tốt với ta là được rồi."

Tên nam nhân thắt tóc bím gật đầu liên tục: "Đó là chuyện đương nhiên, là chuyện đương nhiên, đương nhiên ta phải nâng niu mỹ nhân trong tay rồi."

Cố An Nhiên nghe xong đột nhiên xoay chuyển chủ đề: "Ta cũng hy vọng ngươi có thể đối xử với ca ca và đệ đệ của ta tốt hơn một chút."

"Đương nhiên rồi, ta sẽ sắp xếp bọn họ đến phòng trên." Tên nam nhân thắt tóc bím vung tay lên đồng ý.

Thế nhưng để có thể lên làm chủ thế này thì hắn ta cũng không phải là đồ ngốc, hắn ta cân nhắc một lúc rồi nói: Nhưng mà phải chờ tới khi chúng ta động phòng hoa chúc xong rồi thì đệ đệ của nàng mới được thả được, nhưng mà nàng yên tâm ta sẽ sai người cho hắn được ăn uống ngon."

Vốn dĩ ban đầu Cố An Nhiên còn nghĩ đợi tới khi A Từ, Đại Cường và Nhị Cường được ở cùng một chỗ, không có nguy hiểm gì nữa thì nàng sẽ ra tay. Nhưng người nam nhân này cũng không ngu ngốc đến mức đó, hắn ta vẫn còn biết đề phòng nên nàng đành phải lá mặt lá trái cùng hắn ta trước.

"Được, không thành vấn đề." Có vẻ như Cố An Nhiên đã rất quyết tâm làm áp trại phu nhân, nàng không cần suy nghĩ nhiều mà gật đầu đồng ý luôn.

Tên nam nhân thắt tóc bím lại càng vui mừng, hắn ta ngoắc một nữ nhân nói: "Mau đưa phu nhân tới phòng của ta."

Cố An Nhiên liếc mắt với Nhị Cường, sau đó nghe lời đi theo nữ nhân kia đi đến phòng của tên nam nhân thắt tóc bím.

Vừa vào phòng nàng còn suýt chút nữa đứng không cả vững vì bên trong quá bừa bộn hỗn loạn.

Nữ nhân đó chỉ vào giường nói: "Phu nhân, mời người ngồi vào giường."

Cố An Nhiên liếc mắt nhìn chiếc giường, phía trên có đủ loại áo yếm, chăn man lung tung rối loạn, vừa nhìn đã biết hắn ta đã ngủ trên giường này cùng rất nhiều người.

Nàng nhíu mày, trong mắt chỉ toàn sự ghét bỏ: "Không được, ta sẽ ngồi ở trên ghế."

Dường như nữ nhân kia cũng cảm thấy trên giường không ổn, nàng ta vội vàng lấy chăn mền mới từ trong ngăn tủ ra trải lên giường, cũng nhanh nhẹn thu yếm lại.

"Phu nhân, hiện tại người có thể ngồi được rồi, †a xin cáo lui trước." Nữ nhân vừa đi ra cửa đã lập tức đóng cửa lại.

Ở ngoài cửa cũng có một hàng thổ phỉ đang đứng ở đó, tất cả bọn chúng đều đang đứng canh giữ Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên ngồi lên ghế, một tay chống cằm, cũng không sốt ruột.

Đại Cường và Nhị Cường bị đưa tới một gian phòng được dọn dẹp khá sạch sẽ. Sau khi bọn họ đi rồi, Đại Cường mới đè thấp giọng hỏi: "Lão nhị, rốt cuộc đệ với An Nhiên cô nương muốn làm gì vậy?"
Bình Luận (0)
Comment