Chuong 627: Hoang De Chat Van (2)
Chuong 627: Hoang De Chat Van (2)Chuong 627: Hoang De Chat Van (2)
Hoàng đế ôm đầu có chút thống khổ, lẩm bẩm: "Đây đều là lỗi của traml Đều là lỗi của trãm!"
"Khó trách, tram vẫn luôn nằm mơ thấy hắn! Trong mơ, hắn không cam lòng lại còn tức giận như vậy!"
Khi hoàng đế nhìn thấy dòng chữ cuối cùng, hắn ta càng tức giận hơn, bởi vì Lý Anh không chỉ trắng trợn cướp đoạt dân nữ, mà còn dám động vào những phi tân không được sủng ái trong hậu cung của hắn tai
Tuy nhiên, cho dù phu tần của hắn ta không được sủng ái thì cũng không phải là người mà người khác có thể động tay động chân vào.
Cho nên, Lý Anh đáng chết!
"Người đâu!" Hoàng đế hướng ra cửa gọi lớn!
Tiểu thái giám đang đợi ngoài cửa bước vào nói: "Hoàng thượng, ngài có gì căn dặn?”
Hoàng đế nói: "Lý Anh đại nghịch bất đạo, đã bị Vũ An tướng quân xử tử. Trẫm cảm thấy ông ta nghiệp chướng nặng nề, đem thi thể ông ta ra ngũ mã phanh thây, sau đó ném ra bãi tha ma cho chó ăn, nếu có người dám nhặt xác cũng luận tội theo."
"Vâng, nô tài đi làm ngay." Tiểu thái giám cúi đầu hành lễ rồi lui xuống. Nhưng trong lòng hắn ta cảm thấy Vũ An tướng quân quá lợi hại, hoàng đế vốn rất tức giận với hắn, đã nghĩ cách đối phó hắn như thế nào.
Bây giờ, hắn chỉ mới bước vào chưa được nửa canh giờ, hoàng đế đã thay đổi chủ ý, hơn nữa còn căm hận thấu xương đối với đại thái giám mình luôn tin tưởng.
Hoàng đế tỏ vẻ áy náy nhìn Dạ Tu Mặc nói: "Đại tướng quân, cũng may nhờ có ngươi, nếu không trẫm suýt chút nữa lại bị tên thái giám này lừa gạt!"
"Chỉ là đáng tiếc cho gia đình Nghiệp Vương, năm đó hắn ta lớn tuổi mới có hài tử, vui vẻ biết bao nhiêu."
"Nhưng... lại bị hủy hoại trong tay trẫm." Hoàng đế thở dài một hơi, trong lời nói đều là hối hận.
Dạ Tu Mặc không quen biết A Ly, nhưng hắn biết A Ly và An An quen biết nhau.
Nếu vậy để hắn ta kế nhiệm Nghiệp vương, có lẽ cũng có chỗ tốt đối với An An.
"Hoàng Thượng, nhi tử của Nghiệp vương không chết trong tay Lý Anh, được người ta cứu sống."
Hoàng đế vốn rất suy sụp bỗng trở nên tỉnh táo hỏi: "Cái gì? Bây giờ hắn đang ở đâu?"
"Nghiệp Thành là tâm huyết của phụ thân hắn, nhất định phải để lại cho hắn." Như vậy, Nghiệp vương mới có thể yên lòng nhắm mắt.
Dạ Tu Mặc nói: "Hắn lúc này đang chờ ở ngoài cung, nếu như hoàng đế gặp mặt, có thể trực tiếp triệu hắn vào yết kiến."
Hoàng đế tỏ vẻ vô cùng vui mừng vẫy tay với tiểu thái giám đang đứng hầu hạ bên cạnh nói: "Nhanh đi, tuyên Nghiệp Vương thế tử vào cung yết kiến."
Tiểu thái giám biết sự tình trọng đại, vội vàng chạy ra ngoài cung, đi đón người.
Hàng cung ở Tuyên Thành không lớn bằng hoàng cung Đại Tuyên trước đây nên A Ly rất nhanh đã được đưa lên trước mặt hoàng đế.
Hoàng đế nhìn thấy khuôn mặt của A Ly gần như giống hệt phụ thân hắn ta khi còn nhỏ, ký ức xa xưa lại hiện về.
Hắn ta hơi run rẩy đứng dậy, đến gần A Ly: "Hài tử, trong khoảng thời gian này ngươi có phải chịu khổ không?"
A Ly hơi mím môi, không nói gì. Dù bây giờ hoàng đế có tỏ ra thiện ý đến đâu, cái chết của phụ mẫu hắn, hoàng đế cũng không thoát khỏi liên quan.
Một lúc lâu sau, A Ly mới lạnh nhạt nói: "Vẫn tốt."
Hoàng đế nói: "Bây giờ đã tìm được người, Nghiệp Thành vẫn sẽ là của ngươi, lát nữa trẫm sẽ hạ chỉ phong ngươi làm tân Nghiệp vương."
"Vâ phần công việc ở Nghiệp thành, ta sẽ phái người có năng lực tới giúp ngươi."
Hoàng đế tuyệt đối yên tâm đối với A Ly, bởi vì hắn ra chỉ là một hài tử chưa đầy mười tuổi.
Trong mắt hoàng đế, một hài tử như vậy hoàn toàn không thể gây ra sóng gió gì được, hắn ta phái người đi theo, cũng là chân thành giúp xử lý việc ở Nghiệp Thành, không hề có tâm tư giám sát.
A Ly hơi cụp mắt xuống, trên mặt không có biểu lộ gì chắp tay nói: "Tạ ơn bệ hạ."
"Bệ hạ, chỗ thần có một số bằng chứng chứng minh Lý Anh đã gài bẫy hãm hại phụ vương và mẫu phi, xin bệ hạ ngự lãm."
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k