Chương 629: Ra Oai Phủ Đầu. (2)
Chương 629: Ra Oai Phủ Đầu. (2)Chương 629: Ra Oai Phủ Đầu. (2)
Cố An Nhiên hoàn toàn không tin lời A Ly nói: "Hôm nay ngươi tiến cung, cho dù ngươi không nói cho ta biết, ta cũng sẽ để Dạ Tu Mặc kiểm tra, cũng biết được ngươi rốt cuộc là thế nào, ngươi cần gì làm ta tốn công như vậy?"
A Lï trong mắt tràn đầy hận ý nói: 'Hôm nay ta đã gặp Tĩnh vương.
Cố An Nhiên biết Tĩnh vương cũng có liên quan đến chuyện của phu thê Nghiệp vương nên nàng có thể hiểu tại sao A Li lại kích động như Vậy.
Nhưng mà, Tĩnh vương xảo quyệt hơn Lý Anh rất nhiều, chỉ để lại một vài bằng chứng râu ria, cho dù đưa những bằng chứng đó tới trước mặt hoàng đế thì cùng lắm hắn ta cũng chỉ bị giáo huấn một trận thôi, hoàn toàn không có trừng phạt nào khác.
Vì thế mà A Li mới cảm thấy bất lực chán nản.
Cố An Nhiên nhìn chằm chăm vết đỏ lớn trên mặt A Ly nói: "Trên mặt ngươi, là Tĩnh vương làm bị thương sao?”
"Đúng vậy!" A Ly do dự một chút, sau đó gật đầu.
Cố An Nhiên võ vai A Ly, nói lời an ủi: "Được rồi, ta đã hiểu, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi bị bắt nạt vô cớ đâu." Hai người trò chuyện một lúc thì có một tiểu thái giám tới truyền chỉ, sắc phong A Li làm tân Nghiệp vương
Hơn nữa, còn ban cho A Ly một tòa dinh thự, làm vương phủ ở Tuyên Thành.
Toà nhà của A Ly cách nhà Đào Vọng Đường không xa, hắn ta nói: "An Nhiên tỷ tỷ, ta còn có rất nhiều việc phải làm rõ, e rằng những ngày tới sẽ gặp rất nhiều người, tạm thời sẽ không ở lại chỗ này quấy ray Du Nương dưỡng bệnh."
"Ngày mai ta sẽ chuyển tới Nghiệp Vương phủ, tỷ có muốn đi cùng ta không?"
"Ta sẽ cho tỷ viện tử lớn nhất trong Nghiệp vương phủ." A Li nói thêm.
Hắn ta lại sợ Cố An Nhiên sẽ lo lắng cho Du Nương, lại nói thẳng: "Khi Du Nương tỉnh lại, có thể di chuyển, cũng có thể cùng Nhị Cường ca dọn tới vương phủ."
Cố An Nhiên cười rạng rỡ: "Được!"
Thực ra, trong lòng nàng đang nghĩ làm thế nào có thể làm cho Tĩnh vương biến mất.
Vì Tĩnh Vương là một vương gia có binh quyền trong tay, Cố An Nhiên không thể xông thẳng vào phủ giết chết hắn.
Cho nên, nhân lúc rảnh rỗi, nàng dự định đến phủ Vũ An tướng quân hỏi thăm Dạ Tu Mặc chuyện của Tĩnh Vương. Tuy nhiên, vừa đến cửa phủ Vũ An tướng quân, nàng đã thấy một chiếc xe ngựa lớn mạ vàng khảm ngọc đang đứng đó.
Một cô nương khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, mặc bộ cung trang lộng lẫy được hai cung nữ dìu xuống.
Cố An Nhiên liếc nhìn nữ nhân kia một chút, cũng không để trong lòng mà đi thẳng vào phủ tướng quân, người gác cổng đối với nàng cũng vô cùng khách khí.
Nữ tử mặc cung trang kia nhìn bóng lưng Cố An Nhiên, nheo mắt lại nói: "Các ngươi có biết nữ nhân kia là ai không?”
Hai cung nữ có chút bối rối lắc đầu nói: 'Bẩm công chúa điện hạ, nô tì không biết."
Công chúa Trữ Nhạc ra vẻ kiêu ngạo nói: "Các ngươi không biết cũng không sao, tự nhiên sẽ có người biết."
Sau đó, nàng ấy đi đến chỗ người gác cổng hỏi: "Nữ nhân vừa đi vào là ai?"
"Phủ Vũ An Đại tướng quân là nơi chó mèo gì cũng có thể vào được sao?"
"Các ngươi làm việc kiểu gì vậy? Cẩn thận đại tướng quân chém đầu các ngươi!"
Người gác cổng tự nhiên biết vị khách này là ai, luôn miệng nói,'Công chúa điện hạ, chúng tiểu nhân không dám tùy ý cho người vào, công chúa điện hạ cũng biết tính đại tướng quân rồi." "Người vừa vào phủ là khách quý của đại tướng quân chúng ta" Người gác cổng trầm giọng giải thích.
Bọn họ đều biết tâm tư của vị tiểu công chúa này đối với tướng quân của bọn họ, nhưng tâm tư của tướng quân đều đặt trên người vị mới vào cửa kial
Nhưng nếu nói năng quá thẳng thắn, chỉ sợ vị công chúa điện hạ này sẽ trút giận lên đầu bọn họ.
"Khách quý?" Công chúa Trữ Nhạc nghiến răng nghiến lợi.
Sau đó, nàng ấy vẫy tay với cung nữ của mình nói: "Đi, cùng bản công chúa đi gặp vị khách quý kia."