Chương 636: Chờ Tin Tức Tốt Đi. (2)
Chương 636: Chờ Tin Tức Tốt Đi. (2)Chương 636: Chờ Tin Tức Tốt Đi. (2)
Liễu Chiêu Nghi cười khổ nói: "Mấy năm gần đây nương bị thất sủng, nhưng cũng không phải là trước đây không được sủng ái, đương nhiên là cũng có đồ tốt."
"Cái đèn thủy tinh màu tím này là thứ tốt nhất mà phụ hoàng con ban cho ta."
"Quý phi thích lưu ly, cũng thích màu tím, con cầm đi đưa cho nàng."
Công chúa Trữ Nhạc có chút do dự, nàng ấy có thể nhìn ra mẫu phi mình rất thích cái đèn lưu ly này.
"Nhưng mà nương, đây là đồ vật yêu thích của nương, sao con mang cho quý phi được?”
Lưu Chiêu Nghi ôm công chúa Trữ Nhạc vào lòng nói: "Nha đầu ngốc, con mới là thứ nương yêu thích nhất. "
"Nương bây giờ chỉ hy vọng con được gả cho người mà con muốn. Con thông minh như vậy, dù là ai rồi cũng sẽ thích con."
"Chỉ cần con có thể vui vẻ, nương sẽ an tâm. -
Trữ Nhạc không cự tuyệt nữa, rời khỏi vòng tay của Liễu Chiêu Nghị, cẩn thận ôm cái hộp nhỏ trong ngực.
Giống như nàng ấy đang ôm là cuộc sống và tiên đồ của chính mình, sợ làm vỡ rơi vỡ cái hộp. "Nương, hôm nay con cảm thấy nương nói chuyện rất lạ."
Ánh mắt Lưu Chiêu Nghi trở nên ảm đạm, giống như do dự muốn nói lại thôi, bà ấy còn đang phân vân không biết có nên nói cho Trữ Nhạc biết bệnh tình của mình không, để nàng ấy chuẩn bị tinh thần.
Lời vừa đến miệng, bà ấy bị công chúa Trữ Nhạc cắt ngang: “Được rồi, nương, con đi tìm quý phi."
Nói xong, nàng ấy đi như chạy ra khỏi tẩm điện.
Lưu Chiêu Nghi cười khổ, nửa ngồi nửa nằm trên giường: "Thôi bỏ đi, chuyện này tốt nhất không nên nói cho nó biết, như vậy, nó mới có thể vui vẻ lâu hơn một chút."
Khi đến cửa cung quý phi, thái giám canh giữ cửa nhìn thấy công chúa Trữ Nhạc từ xa tiến tới, trên mặt mang theo vẻ giễu cợt.
"Chậc chậc chậc, nữ nhi người sa cơ thất thế nào lại tới đây để lấy lòng quý phi."
"Cũng không phải, dù thế nào cũng là công chúa, bây giờ làm những chuyện này đúng là không cần mặt mũi nữa mà."
"Nàng tốt xấu gì cũng là công chúa, quý phi liên tục từ chối gặp mặt cũng không tốt, nhưng lại rất khó chịu."
"Ôi, đến lúc đó vẫn là những hạ nhân chúng ta khó hầu hạ.
"Cũng không thể làm gì được. Ai bảo chúng ta là nô tài thấp kém nhất?"
Công chúa Trữ Nhạc đi tới cửa, cười nói: "Ta tới xin yết kiến quý phi nương nương. Ta có đồ quan trọng muốn giao cho nương nương, các ngươi mau đi bẩm báo đi."
"Vâng." Một tiểu thái giám đáp lại rồi chạy vào cung bẩm báo.
Lúc này, quý phi đang phát cáu: "Không biết người trong cung làm việc thế nào, làm đồ sứ màu tím khó như vậy sao? Đã lâu như vậy, vẫn còn chưa giao tới."
Ma ma bên cạnh cũng không dám thở mạnh: "Nương nương, người tạm thời nhịn một chút, chúng tôi sẽ sớm gửi cho em.'sẽ lập tức đưa tới ngay."
Quý phi liếc nhìn tiểu thái giám một cái rồi nói: "Có chuyện gì vậy?”
"Công chúa Trữ Nhạc lại tới, nói có đồ quan trọng muốn dâng lên nương nương." Tiểu thái giám thành thật nói.
"Nàng có thể có đồ tốt gì chứ?" Trên môi quý phi mang theo giễu cợt nói.
"Thôi, loại này là keo da trâu, có đuổi nàng ta cũng không đi, để nàng ta vào đi."
Chỉ một lát, công chúa Trữ Nhạc đã đến trước mặt quý phi, nàng ấy hành lễ với quý phi.
"Nương nương, chỗ ta có thứ này, muốn dâng lên nương nương để người được vui vẻ."
"Vật gì? Giọng nói quý phi đầy vẻ lười biếng, bộ dạng không hứng thú lắm.
Thấy có cơ hội, công chúa Trữ Nhạc mở nắp hộp nói: "Không biết quý phi có thích cái đèn lưu ly màu tím nhạt này không?”
Ánh mắt quý phi lập tức bị thu hút bởi cái đèn lưu ly, sau đó nàng ta nhẹ nhàng nói: "Không biết công chúa có chuyện gì muốn bản cung giúp đỡ?"
Nàng ta cho tới bây giờ cũng không tin, trên đời có chuyện có bánh ngọt từ trên trời rơi xuống...
"Ta muốn gả cho Vũ An đại tướng quân." Công chúa Trữ Nhạc nói ra yêu cầu của mình.