Chuong 647: Cung Yen. (1)
Chuong 647: Cung Yen. (1)Chuong 647: Cung Yen. (1)
Tuy nhien, hai nha hoan nay lai rat quan tam đến việc nàng phải ha thấp công chúa Trữ Nhạc, chấp niệm rất sâu đối với chuyện này nên đã chải cho Cố An Nhiên một búi tóc phức tạp kiều diễm
Kết quả là Dạ Tu Mặc đã thay y phục xong, đi tới gõ cửa.
"An An, nàng chuẩn bị xong chưa?" Hắn hỏi.
Cố An Nhiên đứng dậy, đoan trang đi tới cửa, tự mình mở cửa/Ta đã chuẩn bị xong, Dạ Tu Mặc."
Dạ Tu Mặc nhìn nữ nhân xinh đẹp kiêu mị trước mặt, ngơ ngác giống như đám nha hoàn kia.
Cố An Nhiên mỉm cười nắm lấy cánh tay Dạ Tu Mặc: "Đi thôi!"
Dạ Tu Mặc lúc này mới lấy lại tinh thần, khen ngợi bên tai Cố An Nhiên: "An An, nàng thật xinh đẹp, nhìn nàng như thế này, ta không nỡ để cho những người khác nhìn thấy."
Cố An Nhiên nói: 'Hôm nay chàng cũng khác thường ngày."
Trước kia Dạ Tu Mặc luôn mặc quần áo màu đen, nhưng lần này hắn cũng mặc quần áo màu đỏ bạc.
Điều này làm cho khuôn mặt thường ngày lãnh khốc vô tình của hắn trở nên quyến rũ mê hoặc.
"Có lẽ, An An và ta là tâm linh tương thông."
Lúc này, hai người đều mặc quần áo màu đỏ, đi cùng nhau, trông giống như một đôi phu thê trẻ.
Cố An Nhiên đi từ sân đến cổng phủ đại tướng quân, tất cả nha hoàn đều nhìn nàng với ánh mắt kinh ngạc.
Nhưng bọn sai vặt lại vô cùng thức thời, chỉ liếc nhìn từ xa rồi cúi đầu xuống, không dám nhìn lại.
Bởi vì Cố An Nhiên tốn nhiều thời gian búi tóc nên lúc đến cung yến có hơi muộn một chút.
Trong cung yến, mọi người đang nghị luận ầm T "Sao đại tướng quân không đưa nữ tử hắn yêu đến đây?"
"Còn không phải sao? Ta cũng muốn xem nữ nhân có thể khiến đại tướng quân kháng chỉ là mỹ nhân như thế nào."
"Ôi, không phải nói người tình trong mắt hoá Tây Thi sao? Chẳng lẽ nữ tử này không thể đưa ra nên đại tướng quân mới dứt khoát không đưa tới?"
"Ha ha ha ha, ta nghĩ rất có thể."
Tất cả mọi người đều đang nghị luận, nhưng đa số đều nói có lẽ dáng dấp Cố An Nhiên trông không được đẹp cho lắm. Một vị thái giám dẫn đường chạy chậm đến nơi tổ chức cung yến nói: "Đại tướng quân mang theo nữ tử kia tới."
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ đồn về phía sau lưng tiểu thái giám.
Nữ tử bên cạnh Vũ An đại tướng quân xinh đẹp đến nỗi mọi bông hoa đều bị lu mờ.
Đứng cạnh Vũ An đại tướng quân, đệ nhất mỹ nam ở Tuyên Thành, thật đúng là một đôi người ngọc.
Các triều thần đều quên quay lại, đôi mắt gần như lồi ra, chăm chú nhìn Cố An Nhiên.
Cũng có mấy nữ nhân hung dữ, nhìn thấy phu quân mình bị người khác câu mất hồn liền kéo lỗ tai phu quân để hắn ta hoàn hồn lại.
Nhưng phần lớn đều thâm oán ghét Cố An Nhiên.
"Khấu kiến hoàng thượng." Cố An Nhiên và Dạ Tu Mặc cúi đầu chắp tay hành lễ với hoàng đế.
Hoàng đế chăm chú nhìn Cố An Nhiên không chớp mắt, thái giám bên cạnh nói: "Hoàng thượng... Hoàng thượng...
Lúc này hoàng đế mới hoàn hồn lại: "A? À... Bình thân, các ngươi an toa đi."
Quý phi ngồi bên cạnh hoàng đế, nhìn thấy bộ dạng mê muội của hoàng đế, trong lòng cũng thâm mắng Cố An Nhiên đang cố tình quyến rũ. Hoàng đế cũng không nhìn biểu cảm của quý phi, cười nói: Ai khanh đến muộn, tự phạt khanh ba chén rượu!"
Dạ Tu Mặc hôm nay tâm trạng rất tốt nên cam ly rượu bắt đầu uống.
Sau ba lượt rượu, những người trong Nhạc Phủ Ty và vũ cơ đã nhao nhao lên đài biểu diễn, nhưng đám người đã nhìn thấy những màn biểu diễn này quá nhiều, không còn quá hứng thú nữa.
Quý phi liếc nhìn đám phi tân đang giao hảo với mình, đưa mắt ra hiệu một cái, phi tần kia đứng dậy nói: "Hôm nay hoàng thượng vui vẻ, thần thiếp nguyện múa một khúc dâng lên hoàng thượng."
Hoàng đế ân cần vẫy tay với nàng ấy nói: "Đi đi"
Phi tân kia thay y phục, múa một điệu rất lộng lẫy.