Chương 653: Tĩnh Vương Bị Giết (2)
Chương 653: Tĩnh Vương Bị Giết (2)Chương 653: Tĩnh Vương Bị Giết (2)
"Hoàng huynh tốt của ta, ta có thể không giết ngươi, nhưng ta muốn ngươi thả ta xuất cung."
"Nếu thị vệ và Ngự Lâm quân muốn động thủ, vậy thì thật xin lỗi, ta nhất định sẽ giết ngươi."
"Một khi có được ngọc tỷ, là có thể đăng cơ. Còn những kẻ không đồng ý thì cứ giết đi." Hoàng đế sợ Tĩnh vương trong cơn tức giận sẽ thật sự giết mình nên vội vàng nói: "Tất cả mọi người, tránh hết ra."
Tất cả thị vệ đều tản ra, Tĩnh Vương hài lòng nhìn đám người, cưỡng ép hoàng đế làm con tin, từng bước di ra ngoài.
Khi đi tới chỗ Dạ Tu Mặc, hoàng đế không ngừng nháy mắt với Dạ Tu Mặc, ra hiệu hắn cứu mình.
Đúng lúc này, Cố An Nhiên đang trốn trên cây tim được một viên đá sắc nhọn, kích hoạt dị năng cường hóa, hung hăng ném mạnh về phí Tĩnh Vương.
"Viul" một tiếng, Tĩnh vương bị hòn đá đập trúng huyệt thái dương, cắm sâu vào đầu.
Đôi mắt hắn ta trợn to đầy tức giận, nhưng không thể đoán được ai đã động tay, sau đó trở nên mơ hồ, cơ thể mềm nhũn ngã xuống.
Thanh kiếm trong tay hắn ta cũng rơi xuống đất. Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, nhìn Dạ Tu Mặc nói: "Đây là đại tướng quân sắp xếp sao? Sao có thể nhanh như vậy được?"
Lúc này, Cố An Nhiên từ trong bóng tối đi ra, chắp tay nói: "Dan nữ không cẩn thận lạc đường, nhưng không ngờ nhìn thấy Tĩnh Vương bắt cóc Hoàng Thượng. Không còn cách nào khác chỉ đành dùng đá giết chết Tĩnh Vương."
Cố An Nhiên nói một cách nhẹ nhàng, nhưng trong lòng hoàng đế lại vô cùng kinh hãi.
Một viên đá không có góc cạnh gì, lại cắm thật sâu khảm vào trong đầu, cần có một sức mạnh lớn tới đâu, hắn ta hoàn toàn không dám tưởng tượng.
Hoàng đế cười nói: "Cố cô nương là bậc anh hùng không thua kém đấng mày râu, ngươi muốn ban thưởng gì trẫm đều đồng ý!"
Cố An Nhiên sẽ không làm bộ ngu ngốc nói mình không thích tiền.
Nàng nhíu mày nói: "Hoàng Thượng, dân nữ là người bình thường, chỉ thích những thứ như vàng bạc thôi"
Hoàng đế nói: "Chuyện này có đáng gì? Ngươi đã cứu mạng trẫm, trẫm sẽ cho ngươi hai mươi vạn lượng bạc, một vạn lượng vàng, một cặp bình lưu ly."
Cố An Nhiên xua tay nói: 'Hoàng Thượng, dân nữ chỉ thích vàng bạc, bình lưu ly kia xin bệ hạ giữ lại thưởng thức."
Dù sao thì trong không gian của nàng, những thứ đó muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Hoàng đế hơi sửng sốt, sau đó nói: "Được, vậy tram sẽ thưởng cho ngươi hai mươi vạn lượng bạc, năm vạn lạng vàng."
"Đa tạ bệ hạ." Cố An Nhiên mỉm cười tạ ơn
Theo lẽ thường, hoàng đế chắc chắn sẽ không tùy tiện ban thưởng nhiều vàng bạc như vậy.
Tuy nhiên, hoàng đế nhìn ra thực lực của Cố An Nhiên, ban thưởng nhiều thứ như vậy để thu phục nàng.
Hoàng đế còn chưa kịp nói thêm gì thì Cố An Nhiên đã lên tiếng lần nữa: "Hoàng thượng, vừa rồi dân nữ đi dọc đường, có nghe tiểu cung nữ nghị luận, chuyện lần này có liên quan đến dân nữ sao?
"Nhưng vừa rồi dân nữ cũng không có ở đây. Vì sự trong sạch của dân nữ xin thỉnh cầu hoàng đế minh xét."
Nghe vậy, hoàng đế đưa ánh mắt u ám liếc nhìn trong điện một cái rồi nói: "Ngươi yên tâm, đây là chuyện đương nhiên."
Sau đó, mấy người lại tiến vào trong điện, quý phi đã mặc xong y phục, đang quỳ trên mặt đất khóc nức nở.
Thái giám bên cạnh hoàng đế chỉ vào lư hương, nhỏ giọng nói chỉ có hai người họ nghe được: "Thứ đó từng được quý phi nương nương dâng lên hoàng thượng, không hiểu sao lại xuất hiện ở đây."
Hoàng đế nghe thái giám nói lời này, sao còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì được?
Có lẽ quý phi tức giận vì chuyện múa kiếm vừa rồi, cố ý trả thù người tal
Tuy nhiên, rõ ràng là thủ đoạn của nàng ấy không bằng người, ngược lại còn bị người ta mưu hại.
Nói đến, hoàng đế cả đời này sủng ái rất nhiều nữ nhân, một thứ đồ chơi so với người có thể trợ giúp giang sơn, hoàng đế sẽ không ngần ngại lựa chọn người có ích cho giang sơn.