Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 676 - Chương 676: Tìm Được Kẻ Tiêu Tiền Như Rác. (2)

Chương 676: Tìm Được Kẻ Tiêu Tiền Như Rác. (2) Chương 676: Tìm Được Kẻ Tiêu Tiền Như Rác. (2)Chương 676: Tìm Được Kẻ Tiêu Tiền Như Rác. (2)

Quản gia tự cho mình thông minh nói: "Nếu công chúa muốn thì không phải là không có cách.”

"Cố An Nhiên kia cũng phải không thường xuyên sống ở phủ Vũ An đại tướng quân, nàng ấy có một toà nhà riêng ở Tuyên Thành."

"Hơn nữa, lão nô cũng đã phái người tra ra được toà nhà của nàng ấy ở đâu, chỉ đợi công chúa điện ra lệnh một tiếng."

Thực ra những chuyện này đều là Cố An Nhiên cố ý để công chúa Trữ Nhạc điều tra ra, nếu nàng ấy không làm vậy, dựa vào đám rác rưởi dưới tay công chúa Trữ Nhạc, hoàn toàn không thể điều tra ra được.

Công chúa Trữ Nhạc đã bị phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, lúc này lập tức ra lệnh: "Vậy thì đập nát toà nhà của nàng ta đi, làm ngay ngay bây giờ đi."

Quan gia cho rằng mình đã có cơ hội lập công, cung kính cúi đầu nói: "Vâng, thưa công chúa điện hạ, lão nô biết."

Nhũ mẫu của công chúa Trữ Nhạc có chút lo lắng, nhưng bà ấy cũng cảm thấy Cố An Nhiên đã quá phận nên cũng không nói thêm gì nữa, để cho công chúa Trữ Nhạc tùy ý làm loạn. Sau khi dùng bữa trưa xong, công chúa Trữ Nhạc muốn hồi cung, Cố An Nhiên dù có ngang ngược đến đâu cũng không dám vào cung gây chuyện!

Lần này Cố An Nhiên sẽ chỉ có thể âm thầm nhận sự sỉ nhục.

Công chúa Trữ Nhạc chính vì suy nghĩ như vậy, vội vàng ăn xong bữa trưa, dẫn theo một đám người hồi cung.

Quản gia dẫn người hầu trong phủ công chúa chạy đến toà nhà của Đào Vọng Đường.

Nhị Cường và Du Nương nhìn đám người tới, nói: 'Các ngươi muốn làm gì?"

Quản gia cười lạnh liếc nhìn Nhị Cường: "Làm gì sao? Nếu không muốn chết thì tránh đường ra cho ta, nếu không thì đừng trách chúng ta không khách khí. "

Du Nương giả vờ sợ hãi nói: "Các ngươi tự tiện xông vào nhà dân, ta sẽ đến quan phủ kiện các ngươi!"

Quản sự cười lạnh một tiếng: "Ha ha, quan phủ! Các ngươi đúng là ngu không ai bằng!"

"Người đâu! Đập cho ta. Đập nát mọi thứ có thể!" Quản gia vung tay lên hét lớn một tiếng.

Những gã sai vặt phía sau nghe lệnh quản gia, nhao nhao cầm cây gậy gỗ to trong tay chạy vào trong nội viện. Mà Nhị Cường và Du Nương giả vờ ra vẻ sợ hãi, nép vào một góc.

Nghe thấy tiếng đồ lưu ly bị đập vỡ trong phòng, Nhị Cường nói: "Như vậy rất tốt. Những hàng lưu ly không bán được của An Nhiên cô nương cuối cùng đã tìm được kẻ tiêu tiền như rác tiêu thụ giúp rồi."

Du Nương cũng che môi cười khúc khích: "Còn không phải sao? Những món đồ lưu ly này cả màu sắc và kiểu dáng đều quá bình thường, kẻ có tiền đêu không mua, vứt đi cũng rất đáng tiếc!"

Khi một gã sai vặt đang đập vỡ những chế phẩm lưu ly, đau lòng nói: "Quản gia, đây đều là đồ tốt, phải đập hết tất cả sao?"

"Hơn nữa, chúng ta có làm to chuyện quá không?" Gã sai vặt có chút lo lắng nói.

Quản gia nhìn đống đồ lưu ly đó, có chút động lòng nói: "Chọn lấy mấy món đồ tốt, mỗi người lấy một cái đi, còn lại thì đập hết."

Khi bọn sai vặt nghe xong, mỗi người giấu một chế phẩm lưu ly vào trong ngực áo, còn lại toàn bộ đều đập hất.

Mà Nhị Cường và Du Nương vì muốn có người làm chứng nên đã mở rộng cửa cho người bên ngoài xem náo nhiệt.

Du Nương thậm chí còn ngồi dưới đất, khóc lóc than thở: "Người ở phủ công chúa thật là khinh người quá đáng! Không nói một lời, bọn họ đã đem người tới chỗ chúng ta đập phá, cướp bóc!"

Người xem náo nhiệt bàn tán xôn xao hỏi: "Có nhiều công chúa như vậy, là vị công chúa nào lại làm ra chuyện này?”

"Bây giờ, con cháu hoàng thất càng ngày càng hung hãn, đây đúng là quá ức hiếp người rồi."

Du Nương nghẹn ngào nói: "Còn có thể là vị công chúa nào nữa? Không phải là công chúa Trữ Nhạc mấy ngày trước nghe đồn đã hại chết biểu muội của mình sao?"

Những người xem náo nhiệt đểu tỏ ra hiểu rõ: "Thì ra là nàng ta, hèn gì lại làm việc ngang ngược như vậy!"
Bình Luận (0)
Comment