Chương 683: Công Chúa Trữ Nhạc Phát Điên. (1)
Chương 683: Công Chúa Trữ Nhạc Phát Điên. (1)Chương 683: Công Chúa Trữ Nhạc Phát Điên. (1)
Lúc này đám thị vệ đang phạt quỳ đưa mắt nhìn nhau, một thị vệ trong đó nói: “Các ngươi có nghe thấy tiếng hét chói tai của công chúa điện hạ không?”
Những thị vệ khác đều đồng thanh nói: "Không nghe thấy, chắc chắn là lỗ tai ngươi có vấn đề rồi."
"Ta thực sự đã nghe thấy tiếng la hét. Nếu công chúa xảy ra chuyện, chúng ta cũng không sống nổi."
Một thị vệ trong đó cười lạnh nói: "Có thể xảy ra chuyện gì, không phải chỉ là gặp ác mộng, sau đó lại để tất cả thị vệ canh giữ trong nội viện."
"Ta thực sự không hiểu, nàng ta thực sự gặp ác mộng hay là đang muốn nam nhân nữa?"
Thị vệ này nói xong, những người khác đều phá lên cười.
Những người khác trong phủ công chúa Trữ Nhạc đã quỳ suốt đêm trong đại sảnh.
Mà công chúa Trữ Nhạc cũng không mảnh vải che thân nằm trong thùng tắm trống rỗng suốt đêm.
Cuối cùng, chính cung nữ thiếp thân của công chúa Trữ Nhạc bị dọa cho chết khiếp ngất đi, sáng sớm khi tỉnh lại, nhìn thấy công chúa Trữ Nhạc vẫn còn ở trong thùng tắm.
Lúc này công chúa Trữ Nhạc đã sốt cao, cung nữ có gọi thế nào cũng không có phản ứng.
Cung nữ không còn lựa chọn nào khác, sau khi mặc quần áo cho công chúa Trữ Nhạc, nàng ấy đi đến sảnh đường tìm người giúp đỡ.
Những người bị phạt quỳ trong sảnh đường nghe tin công chúa Trữ Nhạc đã bất tỉnh, không dám chậm trễ, lần lượt đi tới giúp đỡ.
Cho dù bọn họ bị chủ nhân trừng phạt không thể động đậy, nhưng nếu công chúa Trữ Nhạc thật sự xảy ra chuyện gì, người đầu tiên bị thẩm vấn chắc chắn sẽ là những người hầu hạ trong phủ công chúa.
Nhũ mẫu trong phủ công chúa chạy vào cung mời thái y.
Thị vệ ở cửa cung nhìn thấy người bên cạnh công chúa Trữ Nhạc liền chặn bà ấy lại ở ngoài cung: "Nếu ngươi là người của phủ công chúa, lẽ ra đang bị cấm túc ở đó, tại sao lại chạy đến đây?"
Dù sao thì tất cả mọi người đều biết chuyện hoàng đế đã toàn bộ người trong phủ công chúa.
Nhũ mẫu của công chúa Trữ Nhạc tỏ vẻ sốt ruột nói: "Công chúa, hôm qua bị phong hàn, sốt cao không hạ. Ta bất đắc dĩ đành phải ra ngoài tìm thái y."
Thị vệ vẫn không chịu thả người đi: "Phủ công chúa không phải thường đều có phủ y sao? Sao phải bỏ gần tìm xa làm gì?"
Nhũ mẫu kiên nhẫn giải thích: "Phủ đệ công chúa Trữ Nhạc mới được ban thưởng, tạm thời chưa có phủ y-"
"Hơn nữa, công chúa vốn không có ý định ở lâu trong phủ, cho nên đương nhiên cũng không nghĩ tới chuyện mời phủ y."
Thị vệ tỏ vẻ công tâm nói: "Nhưng toàn bộ người của phủ công chúa đều đang bị cấm túc."
"Các ngươi chống lại thánh chỉ chạy ra ngoài, chuyện này cũng không liên quan đến chúng ta, đó là trách nhiệm của những người trong coi phủ công chúa."
"Nhưng nếu để người bị hoàng thượng hạ chỉ cấm túc đi vào trong cung, chính là trách nhiệm của chúng ta."
Nhìn thấy những thị vệ này cắn mãi không buông, nhũ mẫu không khỏi có chút nóng nảy, cao giọng hét lên: "Hoàng thượng ra lệnh cấm túc công chúa, nhưng lại không phái người canh giữ phủ công chúa."
"Hơn nữa, hoàng thượng cũng không có hạ lệnh, công chúa bị bệnh không được mời thái y. Nếu công chúa Trữ Nhạc có chuyện gì bất trắc, các ngươi có gánh vác được không?"
Sáu tên thị vệ canh giữ cửa cung nhìn nhau nói: “Cái này... "Xảy ra chuyện gì?" Ngay lúc đám hộ vệ còn chưa quyết định được thì một giọng nam mạnh mẽ đột nhiên vang lên.
Một thị vệ ở đó giống như đã nhìn thấy cứu tỉnh: "Thống lĩnh, vị ma ma này là người của phủ công chúa Trữ Nhạc. Bà ấy nói công chúa sốt cao không hạ, muốn đi mời thái y."
"Để bà ấy vào." Người đàn ông không chút do dự.
Những thị vệ này, theo lời của thị vệ thống lĩnh, không còn làm khó dễ nhũ mẫu của công chúa Trữ Nhạc nữa, cho bà ấy tiến cung.
Sau khi tiến cung, nhũ mẫu đi thẳng tới cung của Lưu Chiêu Nghị, nói rõ tình hình cho bà ấy.