Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 690 - Chương 690: Bí Mật Mời Vu Y (2)

Chương 690: Bí Mật Mời Vu Y (2) Chương 690: Bí Mật Mời Vu Y (2)Chương 690: Bí Mật Mời Vu Y (2)

Công chúa Trữ Nhạc quả thực đã nổi điên ở trong cung, nhưng nơi này xa xôi, người trong cung không biết.

Lưu Chiêu Nghi nghe pháp sư nói như vậy, đã cảm thấy pháp sư này là người có bản lĩnh, dường như có một tia hy vọng.

Bà ấy nói với ánh mắt thành khẩn: "Đại sư, vậy người này có khả năng hồi phục không?"

Đại pháp sư gật đầu: "Đương nhiên là có."

Lưu Chiêu Nghi làm một động tác mời: "Xin đại sư vào trong nói chuyện tiếp."

Nhưng đại pháp sư lại lắc đầu nói: "Đây không phải là chuyện ta có thể giải quyết được. Sư đệ đồng môn của ta là một vu y chuyên quản những vấn đề như vậy. Tốt nhất là ngươi nên phái người đi tìm hắn đi."

Lưu Chiêu Nghỉ nói: "Vậy xin ngài cho ta biết nơi ở của sư đệ ngài. Xin đa tạ."

Đại pháp sư này cũng là một người hiền hoà, sau khi cho Lưu Chiêu Nghi biết chỗ ở của sư đệ rồi xuất cung mà không lấy một xu.

Có lẽ thời gian không phụ người có tâm, sau ba ngày vu y đã vào cung.

Tuy nhiên, hắn ta lặng lẽ tiến cung, bởi vì hoàng thất nước Đại Tuyên có quy củ, trong cung cấm tuyệt đối vu y, nếu để ai biết chuyện này, cả Lưu Chiêu Nghị và công chúa Trữ Nhạc đều sẽ gặp rắc rối lớn.

Vu y kia nhìn công chúa Trữ Nhạc nói: "Việc này rất dễ dàng giải quyết, ta sẽ chuẩn bị một ít dược liệu."

"Tuy nhiên, thuốc dẫn của vị thuốc này khá đặc biệt, cần máu tươi của phụ mẫu ruột. Việc này có liên quan đến thánh thể của hoàng thượng, xin nương nương phải chuẩn bị cẩn thận."

Lông mày Lưu Chiêu Nghi cau lại thành một điểm: "Nếu không có máu tươi của phụ thân làm vật dẫn, chỉ dùng máu của ta thì sao?"

Vu y giang tay nói: "Vậy thuốc này sẽ không có tác dụng chút nào."

"Khi nào nương nương tìm được thuốc dẫn thì hãy gọi ta tới?" Hắn ta ra vẻ không có biện pháp nào khác.

Ma ma đương nhiên biết chuyện Nghi Vương và Lưu Chiêu Nghi, lúc này trong lòng có chút bất an hỏi: "Nương nương, bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây?"

Lưu Chiêu Nghi cười khổ nói: "Có thể làm sao nữa? Viết thư cho hắn đi."

"Ta không thể trơ mắt nhìn nữ nhi duy nhất của mình cứ như vậy mà chết đi."

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k "Ôi" Nghe được quyết định của Lưu Chiêu Nghị, ma ma âm thâm thở dài một hơi, nhưng lại không muốn nói thêm gì nữa.

Cứ để người kia tiến cung như vậy, thực sự không phải là một hành động khôn ngoan.

Suy cho cùng, thường xuyên đi ở bờ sông, làm sao giày không bị ướt?

Nhưng sau đó bà ấy nghĩ lại, lại cảm thấy bây giờ chủ nhân mình không còn cách nào khác, chỉ có thể thực hiện hạ sách này.

Vận khí của bọn họ từ trước đến nay đều rất tốt, lần này nhất định cũng có thể bình an vượt qua.

Cho nên, khi màn đêm buông xuống một phong thư đã được chim bồ câu đưa từ trong cung đến phủ Nghi Vương.

Nghi Vương cũng viết thư trả lời, nói tối mai nhất định sẽ vào cung, để Lưu Chiêu Nghi không phải lo lắng quá nhiều.

Lưu Chiêu Nghi nhận được câu trả lời chắc chắn từ Nghi Vương, hòn đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.

Bà ấy cũng thấy được hy vọng công chúa Trữ Nhạc có thể hoàn toàn bình phục.

Vì quá mệt mỏi nên đến lúc trời sắp sáng, bà ấy mới nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Lưu Chiêu Nghi để ma ma đưa tin, để vu y chuẩn bị dược liệu, giờ Tý đêm nay đưa tới.

Canh giờ này cũng không phải là thời gian dễ lý giải, nhưng vu y lại không nói thêm một lời thừa thãi nào.

Hắn ta chỉ nói với ma ma thiếp thân của Lưu Chiêu Nghi, giờ Tý ban đêm chắc chắn sẽ tới.

Mà thời gian Lưu Chiêu Nghi và Nghi Vương hẹn gặp nhau là trước giờ Tý một canh giờ.

Lưu Chiêu Nghi đợi cả một ngày, cuối cùng cũng chờ được Nghỉ Vương đến.

Nghi Vương vừa vào cung đã lôi lôi kéo kéo Lưu Chiêu Nghỉ vào lòng nói: "Bản vương rất nhớ nàng..."

Khóe miệng Lưu Chiêu Nghi giật giật, dịu dàng phối hợp nói: "Ta cũng vậy, chúng ta đã rất lâu không gặp rồi."
Bình Luận (0)
Comment