Chương 711: Đi Tìm Nguồn Nước (2)
Chương 711: Đi Tìm Nguồn Nước (2)Chương 711: Đi Tìm Nguồn Nước (2)
Thị vệ cúi người xuống đáp: "Hồi báo thành chủ đại nhân, giải quyết khá thuận lợi, chỉ là thôn dân của những thôn đó..."
"Sao thế?" Cố An Nhiên ngước mắt lên hỏi.
"Buông lời oán giận.' Thị vệ thật lòng đáp.
Ban đầu hắn ta tưởng là những thôn dân ở đây tự ý đào ao, cho đến khi hắn ta gặp được thôn trưởng mới rõ chuyện đào ao này vốn dĩ đều đã đăng ký cả rồi, vấn đề này thật sự không phải do dân.
"Ta đã rõ, ngươi đi ra đi." Cố An Nhiên phất tay ra hiệu cho thị vệ.
Rồi sau đó, sau khi viết thêm được vài chữ, nàng gác bút sang một bên rồi đứng dậy ra khỏi phủ thành chủ.
Mới vừa đến những thôn ở vùng thượng nguồn đã phát hiện có vài thôn đang túm tụm lại một chỗ không biết đang rôm rả nói đến chuyện gì.
"Ôi trời, ao cá đã đào được một nửa rồi thì giờ lại bảo tạm ngưng, cũng chẳng biết đến chừng nào mới được làm tiếp."
Một người khác lại nói: "Thôi đừng nói nữa. Ao của thôn chúng ta cũng sắp bơm nước vào rồi thì lại bắt dừng."
Ngay lúc này, Đại Cường vô tư nói: "Thành chủ làm việc gì cũng có lý do riêng của mình, nàng ấy sẽ không vô cớ làm như vậy, ta tin nàng ấy có thể giải quyết được, chúng ta cứ đợi xem."
Khi đó một bà lão của Ô thôn cũng mở miệng: "Dựa vào đâu mà ngươi tin tưởng nàng ấy như vậy?"
Đại Cường không vui trừng mắt nhìn bà lão: "Dựa vào đâu ư? Dựa vào việc chúng ta đều đến từ phương Bắc. Nhưng An Nhiên cô nương lại có thể đưa chúng ta đến định cư ở phía Nam này mà không hề bị tổn hại chút nào dưới tay người Khương hay vua của các nước chư hầu."
Bà lão kia không tin, trợn trắng mắt nói: "Ai mà biết lời ngươi nói là thật hay là giả? Phó thành chủ mới thật sự là giỏi kia kìa."
"Bản lĩnh của thành chủ lớn thế nào thì ta chưa từng được thấy, nhưng quả thật nàng ấy có một ca ca tốt."
Đại Cường nghe thấy bà lão nói thế thì ngay lập tức mặc kệ mấy thứ gọi là kính già yêu trẻ sang một bên, hắn ta chỉ tay vào bà lão đó mà mắng: "Nếu đã không coi trọng thành chủ của thành Kính Hồ thì bà còn đến đây làm cái gì?"
"Bà nói thành chủ như vậy, chắc hẳn bản thân bà cũng giỏi lắm nhỉ, nếu giỏi cỡ đấy tất nhiên sẽ có không ít người muốn giữ bà lại đâu ha?"
"Ta nghe nói có rất nhiều người rời khỏi thành Kính Hồ đến sinh sống ở thung lũng cách thành không xa, ta biết chỗ đó và cũng từng sống ở đó một thời gian, nếu bà muốn đến đó vậy Đại Cường ta sẽ đích thân đưa bà đi."
"Nói không chừng bà còn lấy được một cái chức quan ở đấy nữa không chừng." Đại Cường nói với vẻ mặt châm chọc.
Bà lão kia nghểnh cổ lên nói kháy: "Ta nói là ta không ở thành Kính Hồ nữa khi nào?"
Đại Cường khinh thường nhìn bà lão đó rồi bước tới chỉ vào mũi bà ta: "Vậy thì bà đừng có suốt ngày chỉ trích thành chủ, cứ như thành chủ mắc nợ bà không bằng."
"Nếu không phải nhờ thành chủ đưa lương thực và cứu trợ thì rất nhiều người trong đám mấy người sẽ vĩnh viễn không thấy được mặt trời giống như bây giờ đâu."
"Ai cũng đừng hòng nói xấu thành chủ trước mặt ta, ta không quen mấy cái thói đấy, cũng đừng mang tuổi tác ra đây đè đầu ta."
Bà lão kia vẫn không phục nói: "Ngươi mới là người lấy thân phận đàn áp người khác, ỷ vào chút quan hệ tốt với thành chủ liền hùng hùng hổ hổ."
Đại Cường lớn giọng đáp: "Đúng thế, bà nói không sai. Quan hệ của ta với thành chủ tốt lắm, cho nên đừng có mà ở trước mặt ta nói bậy về thành chủ."
"Bằng không ta sẽ đích thân đối chất với các người, không chừng còn kể cho thành chủ nghe mấy lời nói từ miệng của các người nữa đấy."
Lý Kim Quang là người coi trong việc dĩ hòa vi quý, nếu như Đại Cường vì chuyện khác mà gây chuyện thì ông ấy đã sớm khuyên ngăn.
Nhưng lần này là bà lão ở Ô thôn nói bậy về nha đầu An Nhiên cho nên ông ấy không có xen vào.