Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 769 - Chương 769: Tây Chiêu Thái Tử (1)

Chương 769: Tây Chiêu Thái Tử (1) Chương 769: Tây Chiêu Thái Tử (1)Chương 769: Tây Chiêu Thái Tử (1)

Dù sao, Du Nương không muốn bứt dây động rừng như thế chắc chắn là có lý do.

Đám thị vệ kia thấy Cố An Nhiên rất phối hợp, lần lượt tra lại kiếm trong tay vào vỏ.

"Vậy các ngươi liền đi theo bọn ta đi." Tên thị vệ dẫn đầu không mặn không nhạt nói một câu.

Sau khi Cố An Nhiên và Đại Cường đi theo đội thị vệ này, người được Cố Thẩm Diệp và Dạ Tu Mặc phái tới bảo vệ Cố An Nhiên nói: "Thành chủ đây là làm sao thế, sao lại còn trực tiếp đi theo người Tây Chiêu chứ?”

"Chắc không phải là đi điều tra chuyện gì chứ?" Người Dạ Tu Mặc phái tới tiếp một câu.

Sau đó hắn lại hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”

"Đi theo thôi, nhỡ có chuyện gì không đúng, toàn lực bảo vệ Thành chủ." Ám vệ đầu lĩnh kia nói.

Cố An Nhiên được dẫn vào trong phòng khách biệt viện phủ Thái tử Tây Chiêu .

Có nha hoàn dâng trà và điểm tâm lên rồi lui xuống, mà Thái tử Tây Chiêu lại chậm trễ mãi chưa tới.

Đại Cường đợi đến có chút mất kiên nhẫn, nhìn nước trà được bưng lên nói: "An Nhiên, người Tây Chiêu này cũng tuỳ tiện quá đi, ngươi nhìn xem trà củ bọn họ này, trông chẳng ngon lành gì cả, toàn là bọt trà."

Cố An Nhiên nhấc tách trà lên nhấp một ngụm nói: "Đây gọi là trà mài, chỗ chúng ta còn không được uống loại trà thế này đâu."

Đại Cường bĩu bĩu môi, vẻ mặt xin miễn cho kẻ bất tài.

Cố An Nhiên vẫn giữ dáng vẻ nhàn nhã thản nhiên, chỉ vào trà mài nói: "Ngươi thử một ngụm xem, hương vị không tồi."

"Ngươi không cần phải gấp như bậy, chúng ta bây giờ, là đang nghĩ cách để quang minh chính đại liên lạc được với Nhị Cường và Du Nương."

Cố An Nhiên vừa nói như vậy, đôi lông mày nhíu chặt của Đại CƯờng mới hơi thả lỏng một chút, uống một ngụm trà mài.

Nhưng mà hắn không thích hương vị của trà nhà, khó chịu nhíu mày.

Lại tức giận đập bàn một cái: " Người, cái tên Thái tử Tây Chiêu chết dẫm đó mời chúng ta đến, bây giờ lại không thấy hắn đâu, rốt cuộc là có ý gì?

Cố An Nhiên lại nhấp một ngụm trà, không nhanh không chậm nói: "Đương nhiên là để ra uy với chúng ta rồi."

Đại Cường vốn dĩ đã khó chịu, nghe có người muốn ra uy với Cố An Nhiên thì lại càng vực mình hơn.

Hắn rút rìu đứng dậy, phẫn nộ sôi sục nói: " Vậy chúng ta còn đợi cái gì, đi thôi!”

Cố An Nhiên nói: "Không vội, ngươi ngồi xuống trước đã, đợi ta uống hết tách trà này đã."

Đại Cường tuy không thích nhưng rất nghe lời Cố An Nhiên, lập tức ngồi xuống lại.

Hắn ta còn hiếu kỳ hỏi: "An Nhiên, cô đói đói rồi sao? Nhưng mà chúng ta mới ăn trưa xong mài"

"Hay là cô thấy thứ trà mài này rất hợp khẩu vị của cô? Khi nào trở về chúng ta mang về một ít."

Cố An Nhiên không trả lời Đại Cường, mà nhẹ nhàng uống hết tách trà mài.

Nàng đặt lại tách trà lên trên bàn, đứng dậy lắp tên vào no trên tay, lại cầm trong tay cái riu đầu phượng rồi cúi xuống nhìn Đại Cường nói: "Chúng ta đi."

Đại Cường có chút bối rối đứng dậy, nắm chặt cán rìu trong tay.

Hai người đẩy cửa phòng khách bước ra ngoài, liền thấy trước cửa có bốn tên thị vệ, câm kiếm ngăn lại bọn họ.

Ánh mắt Cố An Nhiên trở nên lạnh lùng sắc bén, đôi mắt híp lại một nửaNếu chủ tử của các ngươi đã không tiện gặp bọn ta, vậy bọn ta cũng không làm phiền nữa, đi trước đây." Đám thị vệ kia lạnh mặt nói: “Các ngươi không thể đi, bắt buộc phải đợi chủ tử bọn ta qua đây mới được!"

Cố An Nhiên hơi hé đôi môi đỏ mọng, lạnh giọng đáp: "Không có đạo lý như vậy!"

"Nếu như các ngươi cố ý muốn ngăn cản, vậy ta chỉ có thể động thủ rồi."

Thị vệ cảm thấy Cố An Nhiên đang phô trương thanh thế, trong mắt mang theo ý khinh thường, cười nhẹ một tiếng: "Động thủ không có lợi cho các ngươi..."

"Choang...' Tên thị vệ kia còn đang định nói thêm, lại bị động tác của Cố An Nhiên đánh gãy.
Bình Luận (0)
Comment