Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 771 - Chương 771: Da Minh Châu (1)

Chương 771: Da Minh Châu (1) Chương 771: Da Minh Châu (1)Chương 771: Da Minh Châu (1)

Rất có thể chính là muội muội chung một mẹ sinh ra của vị Tây Chiêu thái tử này.

Thái tử Tây Chiêu nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó cười lớn nói: "Cô nương quả là người thông minh.”

"Cho nên, thái tử muốn thay muội muội của mình xả giận sao?" Ánh mắt Cố An Nhiên mang theo trào phúng nói.

Thái tử Tây Chiêu xua tay nói: "Đương nhiên không phải, thập thất muội ấy ức hiệp ngũ hoàng muội trước, bị người ta giáo huấn cũng đáng."

"Ta mời cô nương đến đây, là vì nghe thập thất nói, trong tay cô nương có dạ minh châu."

Cố An Nhiên không tiếp lời, thái tử Tây Chiêu vẫn một mực nói chuyện của mình: "Mấy ngày này tâm tình của phụ vương có chút không tốt."

"Bởi vì viên dạ minh châu ở trong hoàng cung Tây Chiêu kia không còn phát sáng nữa."

Cố An Nhiên cũng không có gì ngạc nhiên, thứ đá huỳnh quang này được phân thành mấy loại lận, có một số loại đá huỳnh quang có thời gian phát sáng rất ngắn. Sau khi không phát sáng nữa, cần phải đem ra phơi dưới ánh nắng mặt trời mới có thể phát sáng trở lại.

Còn có một số loại đá huỳnh quang, thời gian phát sáng cũng khá lâu nhưng cũng sẽ không phát sáng mãi.

Nghĩ lại thì, đá huỳnh quang trong hoàng cung Tây Chiêu chính là loại phía sau, nếu như đem ra phơi nắng hẳn là có thể sáng lại như cũ.

Có điều Cố An Nhiên không tính nói điều này cho thái tử Tây Chiêu.

"Vậy thái tử muốn như thế nào?" Cố An Nhiên hỏi thằng vào vấn đề.

Thái tử Tây Chiêu trực tiếp nói: "Nếu đã như vậy, cô nương có thể dùng dạ minh châu để đổi lấy lục mã não. Nói ra thì loại đồ như dạ minh châu này cũng không phải hiếm lạ gì. Vẫn nhờ cô nương giúp đỡ, tìm giúp bản cung một viên dạ minh châu đến đây."

"Đến lúc đó, bản cung sẽ tặng dạ minh châu cho phụ vương trong tiệc sinh thần của người."

Mặc dù hắn ta là thái tử của Tây Chiêu, nhưng thời thời khắc khắc hắn ta luôn phải để tâm đến vui buồn của Tây Vương hoàng đế, bởi vì huynh đệ của hắn ta đều không yên phận.

Trong số những đứa con của các phi tử kia, vẫn có người mà phụ vương han ta yêu thương, hắn ta không được lơi lỏng.

Cố An Nhiên chỉ giả vờ suy nghĩ một lát rồi nói: "Có thể, có điều ta có một điều kiện."

Thái tử Tây Chiêu phất tay nói: "Điều kiện gì, cô nương cứ việc mở lời." Cố An Nhiên nói: "Đây là lần đầu tiên ta tới Chiêu đô, muốn đi thăm thú phong tục tập quán nơi đây.

Thái tử Tây Chiêu làm ra vẻ rất dễ nói chuyện đáp: "Đây là điều đương nhiên."

Cố An Nhiên đứng dậy nói: "Nếu đã vậy thì ta đi trước."

Thái tử Tây Chiêu nói: "Cô nương ở trong khách điếm sao? Khách điếm tốt xấu lẫn lộn, chung quy vẫn không tiện, chỉ bằng ở lại trong biệt viện này."

Vẻ mặt Cố An Nhiên có chút do dự, tựa hồ không muốn đáp ứng với lời của thái tử Tây Chiêu.

Thái tử Tây Chiêu dường như đã thấy được sự đắn đo của Cố An Nhiên, nói: "Bản cung nghe thị vệ nói, cô nương và ngũ hoàng muội trò chuyện với nhau rất vui vẻ."

"Những ngày ở Chiêu đô này, ta sẽ mời ngũ hoàng muội đến làm bạn với cô nương."

Cô An Nhiên vẻ mặt ngượng ngùng nói: "Việc này... có gây phiên toái cho công chúa không?”

Thái tử cười như không cười phất tay: "Đương nhiên là không rồi, cô nương yên tâm."

"Vậy, chúng ta sẽ ở lưu lại biệt viện, quấy rây rồi." Cô An Nhiên đồng ý ở lại.

Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ, chức công chúa Du Nương này, sợ cũng không dễ làm. Không một ai xem trọng nàng ấy, ai cũng dám ức hiếp nàng ấy.

Nhưng sau khi nghĩ kỹ nàng cảm thấy bình thường trở lại, nếu như nàng ấy được sủng ái, cũng sẽ không bị an bài gả cho một lão nam nhân đáng tuổi làm gia gia của nàng ấy.

Thái tử Tây Chiêu đứng dậy nói: "Thế quyết định vậy đi, bản cung sẽ cho người đi lấy hành lý của hai vị."

Thái tử Tây Chiêu quay về Đông cung, Đại Cường và Cố An Nhiên lưu lại trong biệt viện.
Bình Luận (0)
Comment