Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 807 - Chương 807: Nước Nam Nguyệt (1)

Chương 807: Nước Nam Nguyệt (1) Chương 807: Nước Nam Nguyệt (1)Chương 807: Nước Nam Nguyệt (1)

"Việc xây dựng cung điện không cần phải làm gì cả" Cố An Nhiên giải thích một câu.

Tư Tạo Tư còn muốn nói thêm cái gì đó, mà bị Cố An Nhiên trực tiếp ngắt lời.

"Từ giờ trở đi, nếu còn muốn sống thì đừng có nhắc đến câu "ba ngàn nam nhân" trước mặt thành chủ."

Quản gia của Tư Tạo Tư cúi đầu nói: "Vâng, thành chủ, nô tài biết rồi."

Cố An Nhiên phất tay áo, ý bảo quản gia của Tư Tảo Tư lui ra ngoài.

Vài ngày sau, ở thành Mặc An đang chuẩn bị hôn lễ cho Dạ Tu Mặc, hắn đột nhiên mang theo Thần Phong đến.

Hơn nữa, hắn còn đi thẳng đến phòng làm việc của Cố An Nhiên.

Lúc này, Cố An Nhiên đang nằm trên ghế trong phòng làm việc, đắp một quyển tấu chương lên mặt ngủ.

Nghe thấy có tiếng động ngoài xửa, nàng có chút mất kiên nhẫn nói: "Không phải ta đã nói để mọi thứ đơn giản, bảo các ngươi đừng làm phiên †a nữa sao."

"An An...' Dạ Tu mặc trìu mến gọi.

Cố An Nhiên nghe thấy được giọng nói của Dạ Tu Mặc, chậm rãi từ trên ghế đứng dậy, lấy tấu chương che trên mặt xuống.

Cố An Nhiên có chút kinh ngạc nhìn Dạ Tu Mặc: "Sao chàng lại ở đây?"

Dạ Tu Mặc cười nửa miệng nhìn thoáng qua nàng: "Nếu ta không đến, thì hậu cung của nàng không phải sẽ có ba ngàn nam nhân sao?"

"Phụt!" Cố An Nhiên mới bưng chén trà uống được một ngụm, nhưng nghe được những lời này thì nhịn không được phụt ra cả ngụm trà.

Nàng nhướng mày nói: "Dạ Tu Mặc, chàng sắp xếp tai mắt ở trong phủ thành của ta ư?"

Dạ Tu Mặc ánh mắt tối sam lại, có chút ghen tuông nói: "Không cần tai mắt, giờ chuyện này đã bị truyền đi khắp cả nước Nam Nguyệt rồi."

"Truyền... truyên cái gì?"

Cố An Nhiên mặc dù không có làm gì, nhưng vô cớ lại có chút áy náy.

Nhưng mà một hậu cung có ba ngàn nam nhân, nghe cũng có chút kích thích đó chứ.

Diệp Tu Mặc tiến lên một bước, ôm cả người Cố An Nhiên vào lòng nói: "Đương nhiên là nói nàng muốn tuyển chọn nam thiếp."

"Có một số thành chủ, nóng lòng muốn để cho con bọn họ thử!" Dạ Tu Mặc nghiến răng nghiến lợi nói.

"Phụt" Cố An Nhiên có chút không nhịn được cười.

Sau đó, nàng tiếp tục nói: "Tuyển nam phi? Có một mình chàng mà ta còn không ứng phó được nữa.”

Dạ Tu Mặc trên mặt mang theo nụ cười, một tay ôm chặt lấy eo của Cố An Nhiên: "An An... xem ra ta phải cố gắng hơn một chút mới được."

Nói xong, đôi môi mỏng của Dạ Tu Mặc tiến lại gần Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên tựa người vào bàn, chống hai tay lên mặt bàn, hơi ngẩng đầu lên.

Đến nửa tháng sau, là một ngày đẹp trời hiếm hoi.

Hôm nay, là ngày Cố An Nhiên trở thành nữ hoàng của Nguyệt Quốc.

Mặc một chiếc váy cát tường thuê chủ vàng bạc, đội lễ quan, nàng từng bước bước trên bậc thêm có trải thảm đỏ.

Đi đến nơi cao nhất của điện Tư Lễ, được hàng trăm quan chức và nhân dân bái kiến.

"Giờ lành đã đến!" Quan chủ trì buổi lễ la to một tiếng.

Tất cả các quan chức và người dân đều quỳ xuống: "Ngô hoàng vạn tuết

Chỉ có Dạ Tu Mặc và Cố Thẩm Diệp đứng một mình trong đám đông.

Cả hai người bọn họ, được Cố An Nhiên ban chỉ làm nhiếp chính vương.

Thậm chí, vương phủ của hai người một cái nằm bên trái một cái nằm bên phải ở thành Kính Hồ, nên việc đi lại rất thuận tiện.

Cố An Nhiên giơ hai tay lên, cao giọng nói: "Bình thân..."

Sử gia nước Nam Nguyệt ghi lại rằng, ngày 8 tháng 2 triều đại cuối cùng của nước Tuyên kết thúc.

Cố An Nhiên thành chủ của thành Kính Hồ lên ngôi hoàng đế, đổi tên nước thành Nam Nguyệt, lấy niên hiệu là Ninh An.

Kỳ thật, Cố An Nhiên không muốn làm chuyện này, nhưng mà Dạ Tu Mặc và ca ca của nàng đều nói, nhập gia tùy tục, nàng chỉ đành chấp nhận thôi.

Bất quá, đây cũng đã là giới hạn của ngày hôm nay rồi.

Thông thường, khi có người hành lễ với nàng, cũng lắm là họ cúi xuống hoặc quỳ xuống để hàng lễ, còn chuyện này tuyệt đối không bao giờ xảy ra.
Bình Luận (0)
Comment