Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 810 - Chương 810: Nguồn Gốc. (2)

Chương 810: Nguồn Gốc. (2) Chương 810: Nguồn Gốc. (2)Chương 810: Nguồn Gốc. (2)

Thần sắc ông ấy kiên quyết nói: “An Nhiên, trận dịch lần này, nhất định không liên quan gì đến Người Khương mà chúng ta đối phói"

Nói xong, ông ấy lấy từ trong ngực ra một cuốn sổ nhỏ nói: "Ta đã từng trải qua một nạn dịch bệnh, cho nên ta biết nạn dịch này khủng khiếp đến mức nào."

"Lức ta xử lý thi thể Người Khương, sợ có cá lọt lưới, nên có mang theo người trong làng, ra bên phía ngoài khu rừng tìm ba bốn lần, xác định không bỏ sót cái gì mới yên tâm."

"Ngoài ra, bởi vì có quá nhiều thi thể, nên ta nghĩ việc đào một cái hố lớn chôn một lần luôn thì không phải là ý kiến hay, lúc đó ta đổ dầu xuống hố, đốt mấy ngày mấy đêm."

Ông ấy đi về phía trước vài bước, đưa cuốn sổ nhỏ cho Cố An Nhiên nói: "Trong cuốn sổ này, có bao nhiêu thi thể đã bị đốt đều được ghi lại hết."

Cố An Nhiên tin lời Lý Kim Quang, xua tay nói: "Trưởng thôn, chuyện này ta biết rồi."

"Nếu như, vấn đề không phải nằm ở thành Kính Hồ của chúng ta, vậy chỉ có thể tìm vấn đề ở các thành khác."

"Trời cũng không còn sớm, người nên trở về sớm đi, với lại dặn dò dân làng, trong khoảng thời gian này, không có việc gì thì không nên đi ra ngoài."

Lý Kim Quang gật đầu như giã tỏi nói: "Ta biết rồi An Nhiên, nếu như có vấn đề gì muốn ta giúp đỡ, thì cứ nói với ta..."

Nói xong, Lý Kim Quang quay người muốn rời đi, thì đột nhiên bỗng nhớ ra cái gì đó

"Hôm nay, bọn ta đều ở trong thành coi náo nhiệt, phần lớn người dân đều mặc quần áo rất sạch sẽ."

"Dù sao, hôm nay là một ngày tốt lành, bọn ta đều coi nó như lễ Tết Nguyên đán."

"Nhưng có vài người, ăn mặc không được sạch sẽ lắm, lúc đi ngang qua bọn họ, trên người đều có... một mùi rất kỳ lạ."

"Không phải mùi quần áo lâu ngày không thay..."

"Lúc đó ta không có chú ý, không biết bọn họ cũng có vấn đề..."

Ba người Cố An Nhiên, nghe được những lời này của Lý Kim Quang, lập tức trở nên cảnh giác, lông mày cũng nhíu lại.

Nên là, trong thành Kính Hồ không phải chỉ có duy nhất một người mắc bệnh dịch...

Chuyện này trở nên khó giải quyết hơn rồi.

"Trưởng thôn, người còn nhớ mặt của những người đó không? Hoặc là để ý đến chỗ họ ở không?” Lý Kim Quang gật đầu nói: "Ta nhớ mấy người đó rất đen, đen hơn mấy người hay làm nông dân”

"Hơn nữa, đều không cao lắm, thấp thấp." Lý Kim Quang nói xong liền dơ tay lên so sánh với chiều cao của mình.

"Sau khi buổi lễ kết thúc, ta có đặc biệt chú ý về hướng bọn họ rời đi, bọn họ đi về hướng phố Nguyệt Hoa.”

Lý Kim Quang đã nói hết tất cả những thông tin ông biết cho Cố An Nhiên.

Trong ánh mắt Cố An Nhiên hiện ra sự cảm kích nói: "Ta biết rồi, người về nhà đi."

Lý Kim Quang vừa rời khỏi, Cố An Nhiên có ý định tìm người đi đến phố Nguyệt Hoa để bắt người, hai huynh đệ Đại Cường và Nhị Cường xung phong muốn đi.

"An Nhiên, hai người bọn ta, sẽ đi bắt tất cả những người đó."

Cố An Nhiên cau mày, không đồng ý nói: "Chuyện này không có gì tốt."

Đại Cường gãi đầu, cười nói: "Chuyện đó có gì mà không tốt, còn xem ngươi có cần hay không."

"Bằng không, vị trí hộ vệ của ta và lão Nhị nhà ta, có cũng như không à."

"Cô không muốn bọn ta suốt ngày bị người khác chỉ chỏ sau lưng nói những việc tốt đều là bọn ta hưởng, còn việc nguy hiểm thì không động tay đến ư?"

Cố An Nhiên thở dài một hơi, cuối cùng cũng đồng ý.

"Được, ta để các ngươi đi, nhưng mà đợi một chút."

Cố An Nhiên đi qua bên cạnh một lúc, khi đi ra trên tay cầm một thứ gì đó bọn họ thấy rất kỳ lạ.

Đại Cường gãi đầu nói: "An Nhiên, cái này cũng phải đeo trên mặt sao? Sao so với cái lần trước cô đưa cho chúng tôi nhìn còn kỳ quái hơn!"

Cố An Nhiên gật đầu nói: "Deo nó lên mặt, lúc đi ra ngoài thì nhớ đeo lên."

Đại Cường đi về phía trước vài bước, nhận mặt nạ từ trong tay Cố An Nhiên.
Bình Luận (0)
Comment