Chương 819: Một Trong Những Tên Thử Thuốc Đã Chết. (2)
Chương 819: Một Trong Những Tên Thử Thuốc Đã Chết. (2)Chương 819: Một Trong Những Tên Thử Thuốc Đã Chết. (2)
Có lẽ muội muội của hắn bây giờ không thèm nghe ca ca nói nữa rồi.
Nghĩ tới đây trong lòng Cố Thẩm Diệp không khỏi có phần chua xót, lại nghĩ bây giờ muội muội của hắn có lẽ nghe lời Dạ Tu Mặc nhất.
Cố Thẩm Diệp thấy Dạ Tu Mặc không nói lời nào, lập tức cau mày hỏi Dạ Tu Mặc: "Ngươi thấy thế nào?”
Dạ Tu Mặc khẽ giật mình, sau đó cười nói: "Đại ca, An An không còn là trẻ con nữa, tự biết mình đang làm gì."
"Vì thế cứ để nàng ấy làm những chuyện mình thích đi."
Cố Thẩm Diệp vốn đang muốn nhờ Dạ Tu Mặc thuyết phục Cố An Nhiên, mà Dạ Tu Mặc vừa nói xong hắn liền bị gạt sang một bên luôn.
Tâm phúc của Cố Thẩm Diệp giờ đây lại nghe theo phe bên kia.
Hắn không nhịn được chửi thầm, ngươi thanh cao! Ngươi là người tốt! Ngươi dùng chủ tử ta đây làm nền cho ngươi!
"Phì!" Cố An Nhiên không nhịn được bật cười.
Ngay sau đó nàng phất tay nói: "Được rồi được rồi! Ca ca, muội sẽ bảo vệ mình thật tốt." "Đúng rồi, ta đã bắt được ngọn nguồn lây truyền dịch bệnh đến thành Kính Hồ."
"Chúng đang ở trong y quán, ta đã tra hỏi, bọn chúng đều đến từ Nhạc thành."
"Có điều ta không biết là ai đã ra lệnh, chúng cũng không biết."
Cố Thẩm Diệp và Dạ Tu Mặc cùng lúc nói: "Việc này cứ giao cho bọn ta."
Cố An Nhiên lại đề cập thêm vài ý tưởng của mình: "Điều tra xem những ai trước đây có quan hệ tốt với thành chủ của Nhạc thành."
"Với cả những thuộc hạ trước đó của hắn, vấn đề này cũng nên điều tra rõ ràng."
"Ừ”" Cả hai người đồng thời gật đầu.
Cố An Nhiên nháp một cái thật dài: "Ta mệt rồi, muốn di nghỉ"
Nàng có linh cảm ngày mai mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn.
Nàng đi nghỉ ngơi sớm, qua sáng hôm sau, quả nhiên từ sớm đã bị gọi dậy.
Cố Thẩm Diệp ngồi trong phòng khách, nghiêm mặt nói: "Mạt Nương ở y quán cho người đến bẩm báo, những người ngày hôm qua bắt được, quan sát kỹ mới thấy bên trong đám người kia đã có ba bốn người phát bệnh."
Khuôn mặt hững hờ mọi khi của Cố An Nhiên hiện vẻ lo âu: "Lay nhiễm nhanh vậy sao?" Dạ Tu Mặc bổ sung thêm một câu: "Người tới y quán chữa trị cũng tăng lên rất nhiều."
"Triệu chứng tương tự với người bị nhiễm lúc phát bệnh, ta đã bảo hộ vệ trong thành đưa họ tới y quán của Mạt Nương."
Cố An Nhiên khẽ thở dài một tiếng, quay sang nhìn Cố Thẩm Diệp hỏi: "Ca ca huynh là người học y, có thể đoán ra dịch bệnh này tên là gì không? Trong không gian của muội có thuốc điều trị không?”
Cố Thẩm Diệp lắc đầu tiếc nuối nói: "Ta đã đọc kết luận sau khi bắt mạch và miêu tả triệu chứng mà Mạt Nương gửi đến, tạm thời hoàn toàn không có bệnh nào triệu chứng như vậy."
"Cho nên số thuốc hiện giờ đang có chúng ta không thể dùng trực tiếp, mà phải qua thử nghiệm."
Cốế An Nhiên nghe thấy thử nghiệm thuốc, không ngừng hỏi: "Vậy... đại khái những thứ thuốc đó có ích, trong lòng huynh đã rõ đúng không?”
Cố Thẩm Diệp im lặng một hồi rồi nói: "Ta có thể chọn ra vài loại, nhưng không đảm bảo hoàn toàn hữu dụng."
"Ừ.' Cố An Nhiên đáp lại, sau đó dẫn Cố Thẩm Diệp và Dạ Tu Mặc vào không gian.
Cố Thẩm Diệp không trì hoãn, đi tới kệ bày dược phẩm, chọn ra vài loại hắn cho rằng hữu dụng, sau đó đặt vào cái giỏ Cố An Nhiên chuẩn bi san.
Sau khi chọn xong ba người rời khỏi không gian.
Cố An Nhiên bưng bát cơm lên: "Ta ăn cơm xong phải ra ngoài ngay."
Nhưng cơm còn chưa kịp cho vào miệng thì quản gia đã hớt ha hớt hải chạy vào.
Cố An Nhiên buông bát xuống hỏi: "Bên y quán xảy ra chuyện gì sao?"
Cố Thẩm Diệp và Dạ Tu Mặc không hài lòng nhìn quản gia: "Hoảng loạn như thế còn ra thể thống gì?"
"Be hạ còn chưa ăn sáng."
Quản gia cúi đầu không nói lời nào.
Cố An Nhiên lại lên tiếng: "Không ăn nữa, ngươi nói ta nghe xảy ra chuyện gì đi."
Quản gia nói: "Mat Nương thí nghiệm thuốc lên người, hiện giờ đã chết có một người đã chết, người dân bị nhốt trong y quán đang rất sợ hãi."