Chương 836: Đệ Nhất Nữ Quan Nam Nguyệt (2)
Chương 836: Đệ Nhất Nữ Quan Nam Nguyệt (2)Chương 836: Đệ Nhất Nữ Quan Nam Nguyệt (2)
Cố An Nhiên thấy Du Nương tâm ý đã định, cũng không nói gì nữa: "Hai người các ngươi tự thương lượng cho tốt."
Đột nhiên nghĩ tới, Lại bộ thượng thư còn đang chờ phục mệnh, Cố An Nhiên lại lật những bài thi khác.
Trong đó có hai bài thi kiến giải độc đáo, mạch lạc rõ ràng, khiến đôi mắt nàng không nhịn được sáng lên.
Nàng rút bài thi ra, nói với Lại bộ thượng thư: "Hai người này đều không tệ."
Lại bộ thượng thư bình tĩnh gật đầu nói: "Vâng, bệ hạ."
"Lúc nào thì yết bảng?" Cố An Nhiên lại hỏi.
"Mai... ngày mai yết bảng." Lại bộ thượng thư có thể nhìn ra được sự vội vã của Cố An Nhiên, cho nên cái gì cũng lấy tốc độ nhanh nhất.
"Được, ngươi đi làm đi." Cố An Nhiên vẫy tay, ra hiệu cho ông ta lui ra.
Chờ Lại bộ thượng thư rời đi rồi, Cố An Nhiên cười nói với Du Nương: “Sau này, chính là ngày vui của ngươi. Ngươi như vậy, cũng xem như song hỷ lâm môn rồi."
Du Nương cười một tiếng, trên mặt mang vẻ yêu kiều.
Hai chủ tớ lại trò chuyện một hồi, người của tư lễ ty và tư trân ty liền tới.
Trên tay bọn bưng khay, trong khay kia có hỉ quan và hỉ phục, còn có mấy bộ trang sức đầy đủ.
Du Nương nói với Cố An Nhiên: "Chủ tử... người đây là...'
Cố An Nhiên chỉ những thứ đó nói: "Những thứ này, đều là ta sai người chuẩn bị cho ngươi. Lần trước, giá y ngươi tự tay thêu đã nhuốm máu, có chút xui xẻo."
Du Nương nói: "Nhưng hỉ quan và hỉ phục này cũng quá hoa lệ rồi."
Cố An Nhiên lại không cho là đúng: "Này đâu có sao, ngươi là Hòa Quang công chúa của Tây Chiêu, cũng là tướng quân phu nhân của Nam Nguyệt, gánh được những thứ này."
Du Nương cúi đầu nói: "Tây Chiêu... sau này còn phải giao thiệp sao?”
Ánh mắt Cố An Nhiên nhìn thẳng vào Du Nương nói: "Đây là chuyện không tránh được, chỉ là ngươi vĩnh viễn sẽ không bị Tây Chiêu cản trở nữa! Bởi vì, ngươi vẫn là tâm phúc của ta, là đệ nhất nữ quan của Nam Nguyệt!"
Du Nương ngẩng đầu nhìn Cố An Nhiên nói: "Chủ tử, thần hiểu!"
Ánh mắt Cố An Nhiên dịu dàng nhìn Du Nương, gật đầu một cái, sau đó quay sang hỏi tu lễ ty: "Hai ngày nay trong cung đã bố trí xong chưa?”
"Đã bố trí xong, đảm bảo tướng quân phu nhân phong quang đại ga Tư lễ ty đáp.
Người tư trân ty cũng đáp lại: "Be hạ mệnh chúng thần chuẩn bị của hồi môn, đều đã đầy đủ, đây là tờ kê của hồi môn."
Nói xong, trình tờ kê của hồi môn lên.
Cố An Nhiên liếc qua, sau khi chắc chắn không có sai lầm, trả lại tờ kê của hồi môn.
Du Nương có chút bức rức nói: "Chủ tử, tờ kê của hồi môn..."
Cố An Nhiên lại như đương nhiên nói: "Ngươi là người gả ra từ chỗ ta, của hồi môn đương nhiên không thể đơn sơi"
Du Nương khẽ mím môi, muốn nói gì đó, nhưng lại cảm thấy không biết nói gì mới phải.
Hồi lâu sau, nàng ấy mới trầm giọng nhìn Cố An Nhiên nói: "Đa tại"
Tây Chiêu đối với nàng ấy mà nói, giống như chuyện của kiếp trước, còn chủ tử, mới là người cho nàng ấy cuộc đời mới.
Ngày Du Nương và Nhị Cường thành hôn, Cố An Nhiên phong Du Nương làm nữ quan trong cung, ý chỉ sớm đã đến trên tay nàng ấy.
Trong cung điện nàng ấy ở, giăng đèn kết hoa, lụa đỏ bay lượn, thảm đỏ lại là trải một đường từ cung điện nàng ấy ở, cho đến cửa cung.
Đồng liêu của Du Nương, những nữ quan mới tiến cung kia, còn cả những nữ tử trước đây quan hệ với nàng ấy không tệ, đều sôi nổi chen vào phòng Du Nương.
Ánh mắt mọi người đều dừng trên người nữ tử oai hùng hiên ngang: "Thu Anh, chuyện chặn cửa này liền giao cho ngươi làm."
Tuân Thu Anh khẽ gật đầu, lạnh giọng đáp: "Ừ!"
Một nữ tử mềm yếu gắt giọng: "Nhìn bộ dáng không hòa đồng của Thu Anh kìa, đúng là khúc gỗ..."
Những nữ quan khác che miệng cười nói: "Phải, vẫn là nữ tử như Thiên Thiên được người thích hơn."
Đỗ Thiên Thiên nghe vậy, môi cong lên cười dịu dàng.