Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 88 - Chương 88: Lợn Quay Da Giòn (2)

Chương 88: Lợn Quay Da Giòn (2) Chương 88: Lợn Quay Da Giòn (2)Chương 88: Lợn Quay Da Giòn (2)

Trong những người còn lại hâu như không có ai muốn lợi dụng nàng.

Lý Kim Quang cũng thèm rỏ dãi mùi thơm của lợn quay da giòn, ông ấy lập tức lấy một cái chiêng trong bọc hành lý ra, gõ bang bang mấy lần rồi cao giọng hô: "Tất cả mọi người đứng lên đi ăn thịt thôi, nha đầu An Nhiên làm xong lợn quay da giòn rồi, mời mọi người ra nếm thử đấy."

Những người dân chạy nạn vừa nghe có thịt ăn thì hành động nhanh hơn bất cứ ai.

Chỉ một lát sau, quanh khu vực bày lợn quay và lòng lợn hầm đã có đầy người.

Cố An Nhiên lấy dao găm ra cắt con lợn thành bốn miếng to, mỗi miếng phải nặng gần một cân.

Nàng, Vương lão thái thái và tỷ muội Đại Bảo, Điềm Nha chung một miếng.

Cắt xong, nàng quay sang nhìn Lý Kim Quang, nói: "Còn lại người chia cho mọi người đi."

Nàng nói xong thì lấy cái nồi nhà mình ra múc một nồi lòng lợn hầm rồi cũng bảo Lý Kim Quang chia cho mọi người.

Cố An Nhiên dẫn Vương lão thái thái và Đại Bảo Điềm Nha rời khỏi khu vực chen chúc đông người quay lại lêu của mình.

Điềm Nha đã chảy nước miếng từ lâu. Cố An Nhiên cầm cái khăn lau khóe miệng cho Điềm Nha, cười hỏi: "Điềm Nha, muốn ăn cái nào trước?"

Điềm Nha chỉ vào miếng lợn quay da giòn vàng ruộm bóng nhay nói: "An Nhiên tỷ tỷ, muội muốn ăn thịt trước."

"Thế còn Đại Bảo?" Cố An Nhiên sửa lại mái tóc hơi rối của Đại Bảo, hỏi:

"An Nhiên tỷ tỷ, đệ cũng muốn ăn lợn quay da giòn." Đại Bảo ngẩng đầu nhìn chằm chằm Cố An Nhiên, đôi mắt lấp lánh như hai vì sao, nói.

Vương lão thái thái cũng không chịu nổi trước mùi hương thơm nức mũi của lợn quay da giòn, bà ấy dùng đũa gắp một miếng thịt Cố An Nhiên đã cắt sẵn bỏ vào miệng. Thịt heo thơm lừng, cho vào miệng chỉ cảm thấy vừa mềm vừa giòn, tất cả những nguyên liệu ướp đã thấm hết vào thịt.

Càng tuyệt hơn là con lợn rừng này hình như khác với lợn rừng lúc trước bà ấy ăn, chất thịt không hề khô cứng, nạc mỡ hòa quyện vừa đủ.

Thịt mỡ bị nướng chảy ra bám một lớp bên ngoài da giòn trông bóng loáng, mỡ trắng phủ lên trên thịt nạc, phối hợp với nhau, hòa quyện vào nhau, mùi thơm tràn ngập trong miệng khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Điềm Nha mới cắn một miếng lợn quay thì đôi mắt trong veo như thủy tỉnh đã mở to ra, sau đó cô bé ăn liên tục hết miếng này đến miếng khác cho đến khi cái bụng nhỏ căng phồng lên.

Cố An Nhiên bất đắc dĩ nói: "Điềm Nha, ăn từ từ thôi, cẩn thận bị nghẹn, thịt này nhiều mỡ lắm, ăn nhiều sẽ khó chịu đấy."

"Muội sẽ không khó chịu dau Điềm Nha lắc đầu, trả lời câu nói của Cố An Nhiên một cách vô cùng nghiêm túc.

Đại Bảo đáng tin cậy hơn Điềm Nha nhiều, cậu bé ăn chậm rãi, chỉ ăn được khoảng non nửa cân lợn quay da giòn đã dừng lại. Nhưng không phải vì chán hay khó chịu mà vì cậu bé muốn dành bụng để nếm món lòng lợn hầm nữa.

Điềm Nha là một bé gái nên khẩu vị không tốt bằng Đại Bảo, sau khi ăn chút lợn quay da giòn thì vui vẻ xoa cái bụng nhỏ, vui vẻ nói: “An Nhiên tỷ tỷ, Điềm Nha không ăn nữa đâu, Điềm Nha no lắm rồi."

Trước giờ Vương lão thái thái luôn sống kiềm chế, cảm thấy mình đã no thì sẽ dừng đũa ngay.

Lúc này, Đại Cường ở bên ngoài lều cũng bắt đầu ăn miếng lợn quay da giòn đầu tiên.

Vừa ăn một miếng hắn ta đã hô tô: "A a a al Uổng cho ta thịt lợn nửa đời người nhưng trước giờ chưa từng được ăn miếng thịt lợn nào ngon thế này!"

Hắn ta trịnh trọng nói: "Ta quyết định rồi, sau này ta sống là người của An Nhiên cô nương, chết cũng là quỷ của An Nhiên cô nương! Nàng muốn talam gì thì ta sẽ làm cái đấy!"

Nhị Cường: Chỉ có tý bản lĩnh này thôi à? Mất mặt!

Dân làng chạy nạn: Vậy cũng phải xem An Nhiên cô nương có nhận ngươi không đãi

Cố Hồng Khánh nói thẳng: "Đại Cường, cơm có thể ăn bậy nhưng nói thì không được nói lung tung đâu!
Bình Luận (0)
Comment