Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 936 - Chương 936: Là Do Ngươi Ép Ta (1)

Chương 936: Là Do Ngươi Ép Ta (1) Chương 936: Là Do Ngươi Ép Ta (1)Chương 936: Là Do Ngươi Ép Ta (1)

Vốn dĩ trong lòng của thành chủ Thịnh Nhạc thành đã cảm thấy không vui, hành động này của Cố An Nhiên càng khiến hắn ta cảm thấy bất mãn hơn.

Có điều dù gì nàng cũng là nữ hoàng, bây giờ hắn ta không muốn nhịn cũng phải nhịn.

Thế nên thành chủ Thịnh Nhạc thành tự mình khom người xuống nhặt cuốn sổ con lên.

Từng việc từng việc được viết trong cuốn sổ con đều là chuyện hắn ta đã làm ở Thịnh Nhạc thành, không hề đổ oan cho hắn ta bất cứ chuyện nào.

Hắn ta thu liễm tâm tư, bày ra vẻ mặt như chịu oan khuất nói: "Thần e rằng những lời được viết trong cuốn sổ con này đều là những lời giả dối không có căn cứ, vẫn mong bệ hạ minh giám!"

Cố An Nhiên cười lạnh nói: "Giả dối không có căn cứ? Có lẽ là ta thật sự hiểu lầm Trương thành chủ rồi."

"Ta vừa vào thành, liên có bách tính nói với ta ngươi muốn xây cầu đường, cho nên đã tăng tiên thuế."

"Vật giá ở Thịnh Nhạc thành này cũng cao gấp đôi so với những thành trì khác.'

"Ta chỉ muốn hỏi ngươi là, ngươi xây cầu đường ở chốn nào vậy?" "Việc này... việc này..." Lời của Cố An Nhiên khiến thành chủ Thịnh Nhạc thành không kịp trở tay.

Hóa ra lần này nữ hoàng đã đi khảo sát ở trong thành, lúc này mới đến đến hưng sư vấn tội thành chủ là hắn ta.

Vậy thì hắn ta không khỏi phải lo lắng cho bản thân mình rồi.

Thế là hắn ta âm thầm nhìn tổng quản của hắn ta để ra hiệu, nhưng ở trước mặt Cố An Nhiên hắn ta vẫn tiếp tục tỏ ra khiêm tốn như trước.

Hắn ta quỳ thẳng xuống trước mặt Cố An Nhiên tố khổ: "Bệ hạ, thần cũng không muốn tăng thuế với bách tính mà thần cai quản đâu."

"Chỉ tiếc là nền tảng của Thịnh Nhạc thành này quá kém, các hạng mục tiêu phí lại không ít, cho nên không thể không làm như vậy."

"Nếu như mùa màng bội thu thì một hai năm nữa chúng ra sẽ vượt qua được những ngày tháng khổ sở này thôi."

Cố An Nhiên nghe thành chủ Thịnh Nhạc thành nói dối hùng hồn, vẻ lạnh lùng trên trên mặt càng thêm sâu: "Thật vậy sao? Nếu đã như thế, tại sao cuộc sống của thành chủ là ngươi lại vẫn xa hoa lãng phí như trước? Cuộc sống của những phú thương ở Thịnh Nhạc thành tốt hơn những thành trì khác không biết bao nhiêu lần."

"Việc này ngươi giải thích như thế nào?” Thành chủ Thịnh Nhạc thành mặt mày tram xuống, im lặng không nói bất cứ điều gì.

Nhưng trong lòng hắn ta lại thầm nổi ý ác, bởi vì nếu như lần này nữ hoàng đã cải trang đi tuần, vậy nhất định không mang theo nhiều tùy tùng.

Mặc dù nữ hoàng và Nhiếp Chính vương lợi hại, nhưng mà con người dù có lợi hại đến đây cũng không thể địch nổi thiên quân vạn mã đúng chứ?

Nếu như nàng cứ nắm lấy không buông, vậy thì đừng trách hắn ta tàn nhẫn.

Hắn ta chỉ cần hạ mình để tiếp tục giữ chân nữ hoàng và Nhiếp Chính vương này, đợi đến khi tổng quản quay về, liền có thể...

Cố An Nhiên thấy thành chủ Thịnh Nhạc thành không lên tiếng, lạnh giọng nói: 'Làm sao vậy? Không có gì để nói sao?"

Giờ phút này thành chủ Thịnh Nhạc thành có vẻ càng hèn mọn hơn: "Nếu nữ hoàng bệ hạ muốn trị tội, thân xin nhận."

"Nhưng thần thật sự không có tâm tư”"

Cố An Nhiên chậm rãi đứng dậy, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn vài phần: "Ngươi cũng thật sự mạnh miệng."

"Có người nói ngươi cường đoạt dân nữ trong Thịnh Nhạc thành, nhục nhã thê tử người ta, ngươi lại giải thích chuyện này thế nào?" Thành chủ Thịnh Nhạc thành đột nhiên ngẩng đầu nói: "Tất cả những chuyện này đều không có thật, ta thân là thành chủ, muốn loại nữ nhân như thế nào mà không có?"

"Ta còn phải đi làm loại chuyện cưỡng đoạt dân nữ này sao?"

Cố An Nhiên trầm giọng nói: "Ngươi mạnh miệng cũng không sao, lát nữa ngươi sẽ phải thành thật thừa nhận."

Trương Ngưng được Cố An Nhiên phái ra ngoài xử lý công chuyện, Tuân Thu Anh cũng bí mật tiến vào phủ thành chủ, điều tra các loại chứng cứ phạm tội của thành chủ.

Thành chủ Thịnh Nhạc thành vẫn cúi đầu không nói gì, nhưng trong lòng lại đắc ý nói: "Lát nữa ngươi sẽ không vui vẻ được nữa đâu."
Bình Luận (0)
Comment