Chuong 944: Tiec Toi Giao Phong (1)
Chuong 944: Tiec Toi Giao Phong (1)Chuong 944: Tiec Toi Giao Phong (1)
Nàng di theo phía sau công chúa Hoa Duyệt, sau khi đến trong cung điện của nàng ấy, liền nhìn thấy một nam tử trung niên tướng mạo uy nghiêm.
Ánh mắt của nam tử kia cũng dừng lại trên người của Cố An Nhiên, ngồi ngay ngắn, tựa hồ đang đợi nàng hành lễ.
Thấy Cố An Nhiên chậm chạp không có ý định hành lễ, ngoài mặt nam tử kia nhìn vẫn bình thường, nhưng trong lòng lại đang không ngừng lẩm bẩm, bằng hữu mà nữ nhi này của ông ta kết giao hình như không hiểu cái gì là lễ nghĩa.
Công chúa Hoa Duyệt lại không chú ý đến biểu tình của phụ vương nàng, tươi cười ngây thơ nói: "Phụ vương, vị này chính là nữ hoàng tỷ tỷ mà trước đây ta nói với người, tỷ ấy đến đây thăm ta đấy!"
"Hả?" Vô Ngân quốc quốc chủ vốn đang ngồi chờ Cố An Nhiên hành lễ lập tức kinh ngạc bật người đứng dậy khỏi ghế.
"Ngươi chính là nữ hoàng Nam Nguyệt quốc?" Ông ta dường như có chút không dám tin, xác nhận lại lần nữa.
Cố An Nhiên lập tức nhìn quốc chủ gật đầu nói: 'Quốc chủ mạnh khỏe."
Sau khi xác nhận nàng quả thực là nữ hoàng của Nam Nguyệt quốc, trong lòng Vô Ngân quốc quốc chủ xoay chuyển cực nhanh, sau đó vẻ mặt tươi cười nói: "Nữ hoàng tới vừa đúng lúc, đêm nay cung đình muốn tổ chức một bữa tiệc tối, vẫn mong nữ hoàng cho chút mặt mũi."
Cố An Nhiên nhướng mày, lại liếc nhìn công chúa Hoa Duyệt một cái.
Hiển nhiên công chúa Hoa Duyệt và Vô Ngân quốc quốc chủ vốn dĩ đều không biết nàng sẽ đến, bữa tiệc này căn bản không phải là chuẩn bị cho nàng.
Thế nhưng lúc Vô Ngân quốc quốc chủ nhắc đến bữa tiệc tối, rõ ràng nàng nhìn thấy được sự phản kháng trong mắt của công chúa Hoa Duyệt.
Hơn nữa nàng ấy còn dùng ánh mắt trông mong nhìn Cố An Nhiên, hiển nhiên là hi vọng nàng sẽ tham gia.
"Được, ta đi." Cố An Nhiên nhẹ giọng đáp.
Sau khi Cố An Nhiên và Vô Ngân quốc quốc chủ hàn huyên đôi câu, bởi vì còn có quốc sự cần phải xử lý, quốc chủ liền cáo từ trước.
Sau khi Vô Ngân quốc quốc chủ rời đi, cả mặt công chúa Hoa Duyệt mới tràn ngập vẻ sầu ngồi trên ghế hai tay chống cằm.
Nàng ấy tố khổ nói: "Nữ hoàng tỷ tỷ, thật may mà tỷ đến đây, nếu không thì muội thật sự không biết bữa tiệc tối nay muội phải làm như thế nào."
Cố An Nhiên dò hỏi: "Làm sao thế? Phụ vương muội sắp xếp buổi tiệc tối này cho muội xem mắt hay sao?"
Công chúa Hoa Duyệt mở to mắt tràn đầy kinh ngạc nói: "Nữ hoàng tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại, chuyện này tỷ cũng đoán ra được sao."
"Mặc dù phụ thân ở trước mặt muội muốn nói lại thôi, nhưng muội biết người chính là vì chuyện này."
"Bất luận là phụ vương hay là đám triều thần, thậm chí là ma ma giáo dưỡng của muội, ai ai cũng đều cho rằng muội không hiểu chuyện gì."
"Thật ra thì chuyện gì muội cũng biết."
"Thế nhưng muội thật sự không muốn gả cho cái tên đảo chủ Liên Đảo kia, mặc dù ở Vô Ngân quốc này ngoại trừ phụ vương ra thì hắn ta là người có quyền lực nhất."
"Nhưng mà muội nghe người ta nói, hắn ta đã sắp bốn mươi tuổi rồi, hơn nữa hai người thê tử trước đấy của hắn ta cũng đã chết."
Cố An Nhiên vốn dĩ còn đang nở nụ cười lập tức thu lại ý cười trên môi, không đồng ý nói: "Chẳng lẽ phụ vương của muội vẫn chấp nhận để cho nhi nữ duy nhất là muội đây gả cho loại nam nhân như thế sao?"
Công chúa Hoa Duyệt không còn vẻ vô ưu vô lo như trước kia nữa, giữa lông mày hiện lên một tia sầu khổ.
Nàng ấy lắc đầu nói: "Phụ vương muội chắc chắn không muốn đây, cho nên vừa rồi mấy lần muốn nói với muội đều không mở lời nổi."
Nàng ấy có chút buồn bã nói: "Nhưng thân thể của phụ vương có vấn đề, bọn họ đều giấu muội không để cho muội biết."
"Vậy thì muội sẽ giả vờ như không biết, tiếp tục làm một công chúa nhỏ vui vẻ."
"Phụ vương muốn gả muội cho đảo chủ Liên Đảo hẳn cũng là vì suy nghĩ cho tương lai sau này của muội, nếu không thì muội không những không đảm đương nổi vị trí quốc chủ của Vô Ngân quốc này, ngược lại còn có thể mất mạng."