Chương 1006: Chọn Trúng Con Cái Nhà Ai? (1)
"Mặc dù đó là nương của đệ, nhưng đệ cũng biết người đó có tính tình như thế nào. Có cha mẹ chồng như thế, ta chỉ có thể nói là đời trước ta tạo nghiệt, cho nên đời này phải chuộc tội."
Liễu Phán Nhi trừng Lý Nguyên Thanh, vô cùng đồng ý với lời Lưu thị nói, cha mẹ chồng kia đúng là không phải người tốt, bán con dâu cháu gái, bán con gái.
"Đang nói chuyện nghiêm túc, vậy mà chàng còn cười! Tiểu Hoa tỷ nói rất đúng, mẹ chàng biết hành hạ người khác. Lúc nào trong mắt cũng chỉ có người cha ích kỷ của chàng, vì cha chàng mà cái gì cũng có thể làm. Cha chàng vì miếng ăn nên cái gì cũng làm được."
Lý Nguyên Thanh nhanh chóng chắp tay nói xin lỗi, cũng không muốn vì hai người già xấu xa đó mà đắc tội với vợ cùng Tiểu Hoa tỷ.
"Tiểu Hoa tỷ, ta thất lễ. Không phải là ta đang chê cười tỷ, mà ta chỉ cảm thấy câu mua heo nhìn vòng của tỷ quá đúng. Cha mẹ như thế nào thì sẽ có đứa con như thế. Tỷ cân nhắc chu toàn như vậy thì ta cũng cảm thấy rất vuil"
"Đường đại tẩu như thế nào? Ta cũng không biết! Nhưng ta biết Đường đại ca là người biết phân biệt phải trái, tương lai sẽ là một người cha chồng tốt. Tỷ, Phán Nhi cùng Đường nương tử cũng chung đụng nhiều, nếu các ngươi cảm thấy Đường nương tử rất tốt thì đó chính là một người mẹ chồng tốt, tương lai cũng sẽ là một gia đình tốt."
"Nhìn lại hai đứa con trai nhà nàng ấy một chút, tính tình như thế nào? Nhân phẩm như thế nào? Nếu như tốt thì có thể quyết định! Tương lai cũng không cần lo lắng tiền đồ của bọn họ, bọn họ có công phu không tệ, cho dù là ở lại trấn, hay là đi theo bên cạnh ta thì nhất định sẽ có công việc tốt."
Nghe nói như thế, Lưu thị thở phào: "Ta còn lo lắng cho đệ không đồng ý đấy."
Nhưng mà về sau hai huynh đệ kia làm việc lại rất ra dáng, võ công cũng không tệ, nhìn cũng đoan chính.
Lưu thị cười, yên lòng: "Đúng là như vậy, trong mấy ngày qua ta cũng đang lo lắng những chuyện này. Có rất nhiều người tới nhà chúng ta cầu hôn, thậm chí còn có phú hộ trong huyện thành, tất cả những gia đình giàu có đều bị ta từ chối."
Nhà Trân Quảng Nam mới đến hơn nửa năm, hơn nữa nửa năm đó Liễu Phán Nhi đều ở kinh thành cho nên cũng không qua lại nhiều với hai vợ chồng Trân Quảng Nam. Dù sao thì ấn tượng với hai huynh đệ Trần gia cũng rất sâu khắc, chính là hai người bị lão già Thái dùng thuốc mê lên người. "Tìm nhà chồng ở trong trấn, mặc dù tìm được nhà chồng không có căn cơ, nhưng chỉ cần trung thực phúc hậu, biết gốc biết rễ. Như vậy thì cuộc sống trong tương lai cũng tốt, chưa hẳn là không có tiền đồ tốt. Ta đã suy nghĩ đến những thứ này, không chỉ có ta nhìn đứa con Đường gia cho A Phương mà ta còn nhìn tiểu nhi tử của Trân Quảng Nam cho A Lệ. Nhân phẩm không tệ, hơn nữa còn thông minh."
"Bởi vì ta biết căn bản những người này không coi trọng con gái ta, mà nhìn vào quyền thế của Nguyên Thanh cùng Phán Nhi. Người như vậy rất phức tạp, trong nhà rất loạn, nói không chừng còn có thể mang phiền phức đến cho hai người."
Không có đủ kinh nghiệm hành tẩu bên ngoài. Cũng may phúc lớn mạng lớn, gặp nàng, biến nguy thành an.
"Tiểu Hoa tỷ suy nghĩ nhiều rồi, chỉ cần người đó tốt thì làm sao ta có thể không đồng ý được?" Lý Nguyên Thanh lắc đầu: "Kiến công lập nghiệp là chuyện những nam nhân như chúng ta làm, những cô nương ở trong nhà có cuộc sống tốt là điều tốt hơn bất cứ thứ gì khác."
Liễu Phán Nhi mỉm cười, khen ngợi: "Tiểu Hoa tỷ, hai nhà được tỷ tin tưởng, coi trọng. Không tệ, đều được. Chỉ cần tỷ cùng A Phương, A Lệ đồng ý thì ta sẽ không can thiệp. Ta vẫn giữ câu nói kia, ta sẽ chuẩn bị đồ cưới cho A Phương cùng A Lệ."
Lưu thị cười cười: 'Cám ơn muội, Phán Nhi. Có muội cùng Nguyên Thanh thì lòng ta cũng an tâm. Nhưng mà chúng ta là nhà gái, nếu như ta tìm người cầu hôn thì không tốt lắm. Phán Nhi, nếu muội có rảnh thì mời tẩu tử của hai nhà đến nói chuyện, ám chỉ cho các nàng một chút."