Chương 1042: Cố Đại Nhân Trực Tiếp Từ Chối Cửu Công Chúa Sao? ()
"Đấn lúc đó cửa hàng vải huyện thành Cát Tường sẽ là đồ cưới của A Lệ lại cho trên trăm mẫu, còn có một số bạc làm của hồi môn. Mặc dù những thứ này không quá nhiều, nhưng mỗi tháng cửa hàng tơ lụa cũng có thể kiếm được mấy trăm lượng, một năm cũng kiếm được mấy ngàn lượng bạc."
Cố lão phu nhân tính toán như thế, cảm thấy số của hồi môn này không tệ: "Nếu như thành công, vợ chồng trẻ có những thứ này thì cuộc sống cũng sẽ không tệ."
Liễu Phán Nhi cũng gật đầu, cười nói: "Đúng vậy. Lão phu nhân, ngài nhất định phải hỏi rõ ràng, nếu như Tiểu Lang Cố gia không đồng ý thì không nên miễn cưỡng. Dưa hái xanh không ngọt, việc hôn nhân là chuyện lưỡng tình tương duyệt, tâm ý tương thông, như vậy thì cuộc sống sau này mới tốt đẹp. Dù sau này gặp khó khăn thì hai vợ chồng cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau trải qua, mà không phải chia ly."
Cố lão phu nhân rất tán thành, nhìn về phía Liễu Phán Nhị, bà ấy rất thích.
Làm sao lại không phải cháu dâu của bà ấy chứ?
Qủa nhiên là Lý Nguyên Thanh có vận mệnh tốt.
"Đúng rồi, chính là đạo lý này, lão thân hiểu rõ. Yên tâm, cam đoan sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng.'Cố lão phu nhân đáp lời, nếu như có thể thành công thì đây cũng được coi là mối hôn sự tốt.
Đúng vào lúc này, Điềm Hạnh ở ngoài cửa tiến đến: "Lão phu nhân, Thất Lang, đã trở về từ học đường Kim Lăng, đang muốn thỉnh an ngài!"
Mặc dù vẻ ngoài của Cố Thất Lang không đẹp như Cố Thiệu nhưng cũng được coi là thiếu niên đẹp trai. Dáng người cao gây, làn da không quá trắng, nhưng cười lên, thì rất rực rỡ.
"Vâng, lão phu nhân." Điềm Hạnh đáp lời, đi mau mấy bước ra ngoài thông truyên.
Liễu Phán Nhi mừng rỡ: "Vậy ta phải nhìn thật kỹ một chút."
Cố lão phu nhân gật đầu cười nói: "Đúng."
Liễu Phán Nhi nhíu mày: "Có phải là Tiểu Lang Cố gia?"
Chỉ chốc lát sau, Điềm Hạnh dẫn Cố Thất Lang từ bên ngoài đi vào.
Cố lão phu nhân nhìn Liễu Phán Nhi một chút: "Đã tới rồi thì dẫn hắn đến, cũng lâu rồi ta không thấy tiểu tử đó."
Liễu Phán Nhi cảm thấy không thể bắt bẻ cử chỉ bề ngoài và lễ nghi: "Thất Lang, học đường Kim Lăng như thế nào? Ta còn muốn đưa mấy đứa nhỏ đến đó đọc sách!"
Trên đường tới, Điềm Hạnh đã nhắc nhở Cố Thất Lang.
Cố lão phu nhân cười cười: "Đoạn đường này vất vả rồi, nhanh ngồi đi, Điềm Hạnh, lấy trà nóng."
Cố Thất Lang cung kính hành lễ: "Thỉnh an tằng bách tổ mẫu, Đức Thụy phu nhân."
Cố lão phu nhân thấy không còn gì nữa thì cười cười: "Tam thúc ngươi và Lý tướng quân đang dẫn mấy đứa nhỏ ra hoa viên chơi, ngươi đi qua nói chuyện cùng bọn họ đi."
Liễu Phán Nhi gật đầu, khách sáo: "Đúng thật là không tệ, thảo nào Thất Lang lại có học vấn tốt như vậy, tuổi còn trẻ mà đã thi đậu cử nhân. Lần này tới hơi bất ngờ, sau này ta sẽ đưa cho ngươi một phần bút mực giấy nghiên."
Cố lão phu nhân lại hỏi một vài vấn đề, Cố Thất Lang đều kiên nhẫn trả lời, mà lại bày tỏ lòng biết ơn từ tận đáy lòng vì Cố lão phu nhân đã tiếp tế và dạy bảo trong những năm này.
Cố Thất Lang cung kính trả lời: "Thưa Đức Thụy phu nhân, Kim Lăng có rất nhiều đại nho danh gia, có danh sư dạy bảo thì sẽ tiến bộ rất nhiều. Chờ công tử nhà phu nhân trúng tú tài, cầm văn thư tú tài, chuẩn bị một trăm lượng bạc học phí trước một năm, một tháng mười lượng bạc tiền ăn thì có thể đi đi học."
"Vâng, tằng bách tổ mẫu." Cố Thất Lang đáp lời, cung kính hành lễ, rời khỏi đây.
Mấy người rời đi, Cố lão phu nhân mới hỏi: "Thế nào?"
Liễu Phán Nhi gật đầu, ấn tượng đầu tiên không tệ: "Nếu là lão phu nhân dạy bảo đứa nhỏ thì tất nhiên là tốt. Cũng đúng lúc A Lệ ở đây, có Nguyên Thanh và Cố đại nhân đang chơi cùng bọn nhỏ, như vậy cũng có thể gặp nhau một lần."
"Ta cũng có ý này.' Cố lão phu nhân cười nói: "Nếu đứa nhỏ này tìm được một mối hôn sự tốt thì ta cũng yên tâm."