Chương 1054: Tư Nhân Muốn Trèo Cao (1)
Lưu thị gật đầu: "Đúng vậy, cho nên ta mới muốn nhanh chóng quyết định, tránh để người khác đoạt mất nhà chồng như vậy."
Liễu Phán Nhi nghĩ nghĩ: "Nói cũng đúng, dù sao người sáng suốt đều có thể nhìn ra Đường nương tử không tệ, Đường Vân Sơn cũng rất tốt. Cuộc sống ở Đường gia sẽ rất thoải mái."
Lưu thị rất tán thành, vô cùng tán thành với lời của Liễu Phán Nhi nói.
"Đây đều là điều có thể thấy, còn có chuyện ta bội phục nhất, trong nhà Đường nương tử có tiên như vậy, lại còn có thể chấp nhận chăn heo, phiến heo. Ngày nào cũng vui vẻ, không kiêu không vội, trong nhà hay bên ngoài nhà đều được xử lý vô cùng tốt."
Điểm này, Liễu Phán Nhi cũng rất kinh ngạc.
"Tính cách tốt như vậy, lúc có tiền không phô trương lãng phí; Lúc không có tiền thì cũng sẽ không oán trời trách đất."
"Thật sự thì nhà như vậy rất tốt, không thể sai ở đâu được. A Phương là người chân thành, cũng trung thực, đến nhà như vậy thì sẽ không chịu thiệt thòi."
Lưu thị rất tán thành: "Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy."
Trân Quảng Nam cười cười: "Vậy ta và lão Đường sẽ thay thế các huynh đệ cảm tạ Tướng Quân ban thưởng. Khoan hãy nói, mặc dù Giang Nam này không còn cay, nhưng hương vị cũng không tệ lắm. Ít nhất thì sau khi uống xong, sáng hôm sau dậy sớm không khát nước..
Cách mỗi nửa canh giờ, tuần tra toàn thôn và trên thị trấn một lần.
Đường Vân Sơn thấy Lý Nguyên Thanh tới thì nhanh chóng ra đón Lý Nguyên Thanh: “Tướng quân, sao ngài lại tới đây?”
Ở đây không cho phép uống rượu, uống rượu hỏng việc.
Lý Nguyên Thanh mang theo một chút trà gừng ấm và một chút thịt kho, điểm tâm, mứt hoa quả các loại.
"Khách đã rời đi, trong nhà ta không có việc gì, cho nên muốn tới xem một chút." Lý Nguyên Thanh giải thích: "Lúc ta không có ở đây, may mà có các huynh đệ chăm sóc phụ nữ trẻ em trong nhà. Hôm nay không thể uống rượu, nhưng sau đó, ta sẽ tặng mỗi huynh đệ một vò rượu, bình thường không trực thì có thể uống ở nhà."
Hai người bọn họ nói chuyện trong phòng, Lý Nguyên Thanh đi tới chỗ nghỉ ngơi của đội tuần tra trên trấn, trong một căn nhà ở đầu đường trấn Cát Tường.
Nói chuyện phiếm cùng mấy người đồng đội này, tất cả mọi người đều rất vui vẻ.
Nếu Đường Vân Sơn đã nói như vậy thì Lý Nguyên Thanh cười gật đầu: "Được, một lát nữa thì ta sẽ qua. Tùy tiện kiếm chút gì là được, không cần phô trương lãng phí."
Thấy Lý Nguyên Thanh đồng ý thì Đường Vân Sơn kêu nhị tiểu tử nhà mình đến trại nuôi heo bên kia nói một tiếng, để hôm nay Đường nương tử về nhà sớm nấu cơm.
Đường Vân Sơn gật đầu: "Nếu không trực thì ta sẽ uống mấy chung. Xế chiêu hôm nay Trần đại ca trực, ta không trực ban, tướng quân, buổi tối tới nhà ta, nhờ tẩu tử làm chút đồ nhắm, đến nhà ta uống mấy chung. Vừa vặn ta có chút việc tư, cần bạc bạc với ngài một chút."
Sau khi nghe vậy thì Lý Nguyên Thanh gật đầu một cái.
Lý Nguyên Thanh sững sờ, hỏi: "Trân đại ca, ngươi đồng ý sao? Dựa vào chuyện lúc trước, ngươi mới không thể không tham gia quân ngũ đánh trận. Có rất nhiều người chết, cũng không trở vê được nữa."
Trân Quảng Nam cười, đương nhiên hiểu rõ đạo lý này: "Nếu như đưa đi làm thủ hạ ở nơi khác thì ta sẽ không yên lòng, nhưng ta lại yên tâm khi làm thủ hạ của tướng quân. Tướng quân, bảo vệ binh sĩ. Mặc dù đao kiếm không có mắt, nhưng sinh tử hữu mệnh phú quý do trời, cũng nên ra ngoài xông xáo.'
Trân Quảng Nam nhẹ giọng hỏi: "Tướng quân, ta nghe nói ngài muốn luyện thuỷ quân, nhà ta hai tiểu tử, ngài thấy có được không?"
"Nếu như Trần đại ca đã nói như vậy, lão đại có võ công tốt hơn một chút, có thể đi cùng ta đến doanh trại. Còn lão nhị thích nhảy nhót có võ công kém hơn một chút thì sẽ được ta sắp xếp đến xưởng đóng tàu. Kiến tạo thuyền lớn, ta cũng cần người mình tin cẩn hỗ trợ giám sát."