Chương 1066: Sau Khi Cưới Sợ Vợ, Một Đời Phú Quý (1)
Cố lão phu nhân nhìn thấy Cố Thất Lang và Lý Lệ trở về có thêm chút ngượng ngùng thì trong lòng hiểu rõ, hẳn là mối hôn sự này có thể thành công.
"Phán Nhi có bâu, ngày mười tám ta sẽ đến cửa thăm hỏi, vừa vặn có chút chuyện muốn bàn với ngươi và Phán Nhi." Cố lão phu nhân cười khẽ, khách sáo nói chuyện cùng Lưu thị.
Lưu thị cười cười: "Vậy ta trở vê nói cho Phán Nhi biết, cung nghênh lão phu nhân đến."
Buổi tối, mấy người Lưu thị ở lại phòng khách của Cố gia.
Ngày hôm sau ăn sáng xong thì cáo từ rời đi.
Hiếm khi đến huyện thành một chuyến, Lưu thị dẫn nữ nhi chất nữ chất tử dạo chơi ở huyện thành, mua một vài thứ trở về.
Lưu thị tương đối hài lòng với chuyến đi lên huyện thành lần này.
Liễu Phán Nhi sai người đến Kim Lăng nghe ngóng tin tức về Cố Thất Lang, Trương phu nhân cũng phái người đưa tin tới. Cố Thất Lang chăm chỉ học hành ở học đường, chưa bao giờ đến thanh lâu, rất ít uống rượu.
Mặc dù sáo rỗng nhưng Liễu Phán Nhi cảm thấy như vậy cũng rất tốt, cũng giữ thể diện cho nhau.
Liễu Phán Nhi gật đầu: "Tỷ phu của Trương đại nhân là phu tử của học đường Kim Lăng, chắc hẳn mấy chuyện này là thật. Cố Thất Lang đúng là người tốt."
Nhà gái thận trọng, sẽ không lập tức đồng ý.
Lúc này, Lưu thị cũng chờ mong Cố lão phu nhân tới nhà, hai nhà bàn bạc, sau đó Cố gia liên có thể phái người tới cửa cầu hôn.
Lưu thị nhìn thấy Trương phu nhân gửi thư đến thì thở phào: "Như vậy cũng tốt, thảo nào Cố lão phu nhân lại sắp xếp hôn sự, nếu như đức hạnh không tốt thì Cố lão phu nhân và Cố đại nhân sẽ không để ý như thế."
Sau đó nhà trai đến cầu hôn thì mới đồng ý.
Mặc dù không phải học sinh có thiên phú nhất ở học đường Kim Lăng nhưng cũng là người có cố gắng.
"Cô nương tốt trăm nhà cầu." Cố lão phu nhân cười cười: "A Lệ cũng tốt, đã vừa mắt ai chưa?” Cố lão phu nhân khen các cô nương trong nhà một hồi, biết rõ còn cố hỏi: "Phán Nhị, Tiểu Hoa, đang bàn bạc về hôn sự của A Phương và A Lệ sao?"
Lưu thị trả lời: "Đang cân nhắc việc của A Phương, cũng có chút tiến triển, đợi qua tháng giêng thì có thể đến cầu hôn."
18 tháng giêng, Cố lão phu nhân tự mình đến thăm, còn có Cố Thiệu đi theo.
Liễu Phán Nhi cười cười: "Được lão phu nhân coi trọng, tự nhiên rất tốt. Chỉ là vẫn còn phải đợi ta và Tiểu Hoa tỷ bàn bạc hôn nhân đại sự thêm một chút."
Cố lão phu nhân cười cười: "Ta đã gặp A Lệ mấy lần, rất thích. Có Thất Lang thuộc dòng nhánh của Cố gia, trong nhà đơn bạc, nhưng nhân phẩm không tệ, năm ngoái đậu cử nhân kỳ thi Hương."
"Trong nhà có cửa hàng, một năm thu được bảy, tám trăm lạng bạc, đủ chỉ tiêu. Năm nay mười tám, trước đó chỉ biết đi học cho nên mới muộn. Nếu như không ghét bỏ thì ta dày mặt mo, tới cầu thân."
“Thưa lão phu nhân, còn chưal" Lưu thị cười cười, vô cùng thận trọng.
Cố lão phu nhân cười cười: "Vậy ta sẽ đợi."
Việc hôn nhân giữa hai nhà cũng đã ăn ý, chỉ đợi ra tháng giêng thì sẽ đến hỏi cưới.
Lý Nguyên Thanh: "Nếu như không có chút thông minh ấy thì Thân Vương sẽ không có khả năng có gốc rễ ở Giang Nam sâu như thế. Thủ hạ của ta cũng không nhàn rỗi, đều đang lặng lẽ tìm hiểu. Toàn bộ phủ Tâm Dương, huyện Thôi Dương trấn Cát Tường đều được trị an rất tốt."
"Lý tướng quân, trong khoảng thời gian này ta vẫn luôn đang tự hỏi một vấn đề. Có thể là Thân Vương đang cấu kết với người Nhật, hắn ta rất thông minh, bệ hạ phái ta và ngươi đi tới Giang Nam, chắc hẳn là hắn đã bắt đầu hoài nghi bệ hạ muốn động thủ với mình."
Cố Thiệu trong thư phòng, nói về kế hoạch của hắn ta.
Cố Thiệu cười cười: "Nếu chúng ta muốn tìm cửa để đột phá thì có chút khó khăn. Ta có một kế sách, muốn bàn bạc với Lý tướng quân."