Chương 1078: Ta Coi Ngươi Là Bằng Hữu, Nhưng Ngươi Lại Hại Ta (2)
Cố Tấn chỉ hơi hơi mở to mắt, có chút bất mãn nhìn vê phía Kawamoto .Jiro.
"Mới sáng ra bắt đầu ngày mới, đây là thời điểm tốt nhất để đọc thuộc. Xuyên huynh không muốn học tập cho giỏi thì cũng không nên lôi kéo ta lãng phí thời gian hừng đông quý giá.'
Nói xong, Cố Tấn lại nhắm mắt lại, gật gù đắc ý đọc sách.
Khi đi học, Cố Tấn cũng vô cùng chăm chỉ học tập nghe giảng bài, viết bút ký.
Kawamoto .Jiro muốn nói chuyện với Cố Tấn mấy lần đều bị Cố Tấn từ chối.
Bộ dáng Cố Tấn chăm chỉ học tập làm cho Kawamoto .Jiro mừng thâm trong lòng, hoàn toàn không tức giận.
Cuối cùng đã tới thời điểm dùng cơm trưa, Kawamoto Jiro bước nhanh đi lấy đồ ăn mà Cố Tấn thích ăn, còn phong phú hơn bình thường.
"Cố huynh, hôm qua là tiểu đệ sai, xin hãy tha lỗi. Nếu ngươi không thích thì ta sẽ không dẫn ngươi đi nữa."
"Cố huynh nói đúng, là do huynh sai. Sau này cũng sẽ không đến những chỗ đó nữa, đúng là lãng phí thời gian và thể lực."
"Thầy tốt bạn hiền thì mới có thể cùng tiến bộ. Xuyên huynh, nữ nhân đều là hồng phấn khô lâu, nếu cứ mãi đắm chìm trong mùi hương đấy thì sẽ không thể phát triển, sao mà có thể phân tâm lúc học hành được?"
"Nữ nhân chỉ có thể ảnh hưởng đến tốc độ đọc thuộc sách của ta. Đương nhiên, nếu ngươi muốn ởđi thì ngươi cứ đi, đừng lôi kéo ta là được."
"Cố Tấn ta không thể chịu đựng bất kỳ trở ngại nào trong chuyện đọc sách tiến bộ, tham gia khoa cử của ta."
"Lần này thì thôi, lần sau nếu như ngươi còn làm ra những chuyện ảnh hưởng đến khoa cử của ta thì Cố mỗ nhất định sẽ không còn liên hệ với ngươi."
Kawamoto .Jiro nghe Cố Tấn thao thao bất tuyệt thì cuối cùng xác định được Cố Tấn là một người mê thi cử, mê làm quan.
Cố Tấn thấy Kawamoto .Jiro thành tâm xin lỗi thì lúc này mới ngồi xuống.
"Để ngươi tới Đại Chu vì hy vọng ngươi có thể đạt được thành tựu học hành, trở vê kiến công lập nghiệp."
"Xuyên huynh, ngươi vượt biển Đại Chu, chẳng lẽ chỉ vì muốn ngủ với nữ nhân sao? Ngươi chỉ theo đuổi chuyện này thôi sao?"
"Từ lời nói cử chỉ của ngươi, ta có thể nhìn ra ngươi là người được tộc của mình chú trọng bồi dưỡng."
Thấy Kawamoto Jiro nói như vậy, Cố Tấn thở phào, cảm thấy bình thường Kawamoto .Jiro đối xử với mình rất tốt nên nhiệt tình khuyên nhủ.
Kawamoto .Jiro nghe mấy lời này của Cố Tấn thì trong lòng cũng có chút xúc động.
"Thuốc đắng dã tật có lợi cho bệnh, lời thật thì khó nghe. Có thể sẽ khiến ngươi không vui, nhưng là bằng hữu của ngươi, ta nhắc nhở ngươi nên trân trọng cơ hội đi học.'
"Đừng để bản thân còn chưa học được bản lĩnh thì đã mang bệnh hoa liễu về. Không chỉ không dùng được kiến thức mình học mà thậm chí còn có thể đoạn tử tuyệt tôn, mất đi tính mạng."
"Nhưng mà lại lưu luyến thanh lâu, tiêu ma ý chí, như vậy thì làm sao có thể học được?"
Đây chính là thây tốt bạn hiên mà Đại Chu nói tới!
Không thích nam nhân, nhất là loại người trẻ hói đầu như Kawamoto iro.
Cố Tấn nhanh chóng nắm lấy tay của Kawamoto .Jiro.
"Cố huynh, ngươi... Ngươi thật tốt." Kawamoto .Jiro hơi ửng đỏ mắt, hết sức cảm động.
Tóm lại, người này rất đáng tin cậy.
Hắn ta yêu cầu rất cao.
Tương lai nếu có thể trở thành đồng bọn của Cố Tấn thì nhất định sẽ là đồng bọn cũng như bằng hữu tốt.
"Vậy thì mau ăn cơm đi, sau đó cũng có thể đi dạo trong hoa viên, chúng ta cũng có thể kiểm tra bài tập lẫn nhau."
Vốn là Kawamoto .Jiro đang cảm động, sau khi nghe thấy lời này thì lập tức cảm thấy giống như bị táo bón.
Mặc dù hắn ta đi học ở học đường Kim Lăng, cũng rất chăm chỉ học tập, nhưng cơ sở rất kém cỏi.
Dựa vào trình độ hiện tại của hắn ta thì còn không bằng tú tài.
Mặc dù có thể đến bên này đọc sách, nhưng đó là bởi vì bọn họ cho Mộc phu tử rất nhiều bạc. Để hắn ta đặt câu hỏi cho Cố Tấn thì còn được, Cố Tấn đều có thể trả lời được hết.