Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1103 - Chương 1104: Tức Giận, Kim Lăng Xoắn Xuýt (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1104: Tức Giận, Kim Lăng Xoắn Xuýt (2)

Chương 1104: Tức Giận, Kim Lăng Xoắn Xuýt (2)

Lý Dung hừ một tiếng: "Hôm nay là Cố Tấn gặp may, chạy nhanh. Hôm nay coi như xong, lần sau lại để cho con gặp được hắn thì con còn muốn đánh hắn."

Kim Lăng hầu bất đắc dĩ, nhìn mái tóc rối loạn của nữ nhi.

Mặc dù không ảnh hưởng đến khuôn mặt xinh đẹp, nhưng cũng bẩn thỉu.

Nhìn khuôn mặt của nữ nhị, trong đầu Kim Lăng hầu nhớ đến người vợ đầu nhã nhặn của mình.

Vốn là nữ nhi của ông ta phải giống như thế, trở thành khuê nữ đại gia, tuyệt đối không giống một nữ vương thổ phỉ như bây giờ.

Đều do Lý Nguyên Thanh, đều là do học được từ chỗ sát thần Lý Nguyên Thanh.

Nhưng mà, Kim Lăng hầu chỉ dám nói lời này ở trong lòng, cũng không dám nói ra.

Bị mọi người vây xem, Kim Lăng hầu cảm thấy khó chịu: "A Dung, chúng ta về thành nhé?”

Vừa rồi chưởng quỹ thấy hình ảnh Lý Dung đánh người cho nên không dám thất lễ, đi tới chào hỏi.

Kim Lăng hầu sững sờ, nữ nhi đói bụng, vậy thì không thể để nữ nhi đói bụng cưỡi ngựa về thành!

Kim Lăng hầu đành phải dẫn nữ nhi đi vào, sau khi lên lầu hai, Lý Dung tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ vừa vặn có thể nhìn thấy đại môn học đường Kim Lăng.

Lý Dung hoàn toàn không để ý đến tiếng nghị luận nhao nhao chung quanh, quay đầu nhìn một chút, chỉ vào tiệm cơm gần cửa học đường nhất.

"Vậy phụ thân dẫn con đi ăn cơm, con muốn ăn ở đâu?"

Cố Tấn và Kawamoto Jiro vẫn ngồi ở bên trong đại môn nghỉ ngơi, cũng không dám làm gì mà đỡ lấy nhau đi vào.

Lý Dung nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: "Phụ thân, con đói."

Lý Dung vội vàng gọi chưởng quỹ lại: "Chưởng quỹ, bên này các ngươi có bao nhiêu món?”

Kim Lăng hầu vung tay lên: "Đem tất cả các món lên!"

Chưởng quỹ cười ha hả: "Khách quan chờ chút, lập tức có ngay!"

"Khách quan, giữa trưa ngài muốn ăn gì?" Chưởng quỹ sững sờ: "Hầu gia, đại tiểu thư, chỉ gọi bốn món thôi sao?"

Nghe chưởng quỹ nói ra một chuỗi món ăn thì Lý Dung khoát tay áo.

"Chưởng quỹ, làm phiên các ngươi mang bốn món bán chạy nhất ra đây, tốt nhất là có món mặn có món chay.

Chưởng quỹ vội vàng báo tên món ăn: "Bên này chúng ta có tổng cộng 18 món! Trong đó có 4 món rau trộn, 4 món rau xào...

Lý Dung gật đầu: "4 món là đủ cho hai người chúng ta ăn, nếu gọi hết 18 món lên thì chúng ta không ăn hết."

"Cũng không cần ngươi cho thêm, bình thường bán cho người khác bao nhiêu thì bán cho chúng ta bấy nhiêu."

Lý Dung tự tin nói: "Nếu ăn hết bốn món mà phụ thân vẫn cảm thấy đói thì chúng ta sẽ gọi thêm!"

Một bàn của thị vệ ở bên dưới còn có tám món ăn.

Kim Lăng hầu nhìn thấy nữ nhi sắp xếp nhiều như vậy: "Chúng ta chỉ có bốn món ăn thôi sao?"

"Chưởng quỹ, ngươi cũng không thể bởi vì chúng ta là chủ tử mà cho chúng ta ít hơn.”

"Cũng chiêu đãi người hầu và thị vệ bên dưới. Một bàn tám người, mỗi bàn tám món ăn, bốn thịt bốn rau, bảo đảm ăn no."

"Nếu như ta biết ngươi lừa gạt ta thì sau này ta sẽ đập cửa tiệm của ngươi, còn tặng cho ngươi chiếc biển hiệu hắc điểm."

Chưởng quỹ tử nghe thấy đại tiểu thư Kim Lăng Hầu nói lời như vậy thì trên trán có ba vạch đen.

Sống mấy chục năm, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy có tiểu thư cản đảm như vậy.

Nhưng mà chưởng quỹ có thể biết được, mặc dù vị đại tiểu thư này cường thế, nhưng lại có tính cách tốt, biết tiết kiệm.

Là chưởng quỹ, đương nhiên ông ta hy vọng khách hàng không tiết kiệm, như vậy thì có thể bán được nhiều đồ ăn hơn, ông ta cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Nhưng mà ông ta cũng chỉ dám nghĩ những lời này ở trong lòng, không dám nói ra.

"Đại tiểu thư nói đúng, cần phải đủ trọng lượng, số đồ ăn này đủ cho hai người ăn." Lý Dung gật đầu một cái: "Vậy nhanh chóng đi sắp xếp đi! Để tiểu nhị mang trà ấm lên cho chúng ta là được, không cần đặc biệt phục vụ ở chỗ này." "Vâng!" Chưởng quỹ tử đáp lời, cúi đầu lui ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment