Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1106 - Chương 1107: Dùng Trăm Phương Ngàn Kế Để Sủng Nữ Nhi (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1107: Dùng Trăm Phương Ngàn Kế Để Sủng Nữ Nhi (1)

Chương 1107: Dùng Trăm Phương Ngàn Kế Để Sủng Nữ Nhi (1)

"Nhìn trượng phu của mình liếc mắt đưa tình, điên loan đảo phượng với những người khác thì có mấy người có thể thản nhiên đối mặt được?"

Kim Lăng hầu nghe nói như thế thì lộ vẻ tức giận.

"Nghe ý tứ của ngươi, nương tử của ta bị ta làm tức chết có phải không?"

"Thế gia đại tộc, có ai mà không tam thê tứ thiếp? Nương tử của ta xuất thân từ Lan Lăng Hầu phủ, nàng sẽ không hiền thục như thế"

Lý Nguyên Thanh cười nhạo: "A Dung, nói cho phụ thân ruột của con biết, nếu như con là mẹ mình thì con sẽ làm như thế nào!"

Lý Dung ngồi xuống, nét mặt tràn đầy hưng phấn, kích động.

"Đúng vậy, phụ thân! Nếu như ta là mẹ của ta, nếu như trượng phu có thị thiếp hoặc tầm hoa vấn liễu ở bên ngoài thì ta liền biết nam nhân này không phải trượng phu của mình."

"Sau đó, con có hai biện pháp, hoặc là trực tiếp độc chết đối phương, sau đó mang số lượng lớn của hồi môn đi tái giá."

"Không muốn nữ nhi của ta vì một nam nhân mà muốn đi tìm chết cả ngày, buồn bực sầu não mà chết."

Kim Lăng hầu nghe thấy mấy lời này của con gái thì cũng sợ đến phát khóc.

Lý Nguyên Thanh không để bụng, lộ vẻ tán thưởng nhìn nữ nhi Lý Dung.

"Lý hiền đệ, thật sự không thể dạy dỗ khuê nữ như vậy được! Ngươi xem một chút, vừa mở miệng là giết người, đáng sợ đến mức nào chứ!"

Ông ta có nên cảm ơn vợ cũ vì đã không giết mình không?

"Ta tình nguyện để nữ nhi của ta được sống thật tốt, người chết chính là người khác.'

"Hoặc là nhanh chóng sinh mấy đứa bé, rồi nuôi đứa nhỏ lớn. Đứa bé đó sẽ một mình đảm đương một phía, rồi giết chết tên nam nhân vong ơn bội nghĩa."

"Người muốn dạy dỗ bộ dáng gì thì cũng tùy người, nhưng người không thể áp đặt suy nghĩ của mình lên ta."

Kim Lăng hầu cũng chỉ sợ chuyện này, nếu cứ dạy dỗ nữ nhi như thế này thì không phải sau này sẽ trở thành một con hổ sao?

Lý Dung cũng cười cười: "Đúng vậy, phụ thân. Dù sao thì người có nhiêu khuê nữ như vậy, tương lai vẫn sẽ còn."

"Chuyện dạy dỗ khuê nữ, không cần ngươi nhúng tay, có ta và thê tử của ta rồi!"

Từ nhỏ nữ nhi không ở bên cạnh ông ta lớn lên, ông ta cũng không nuôi nữ nhi mấy ngày.

"Nếu như thế thì ta tình nguyện sống một mình! Ít nhất cũng sẽ thanh tịnh, vui vẻ."

Kim Lăng hầu cũng sắp khóc.

"Bởi vì cho dù người có quản thì ta cũng không nghe. Ta sẽ không trở thành loại người móc tim móc phổi vì nam nhân, cuối cùng còn phải thay trượng phu nuôi thê thiếp, nuôi con thứ."

Bây giờ có cha mẹ nuôi cường thế dạy bảo, căn bản là nữ nhi không nghe lời ông ta.

"Cứ quyết định như vậy đi." Lý Dung đáp lời: "Bây giờ bắt đầu, phụ thân, người nhanh lên."

Tiếng cười của Lý Dung thanh thúy, giống như chuông gió: "Phụ thân, vậy nếu ta thắng thì có phần thưởng gì không?”

Trên đường, Lý Nguyên Thanh quay đầu nhìn về phía Lý Dung: ”A Dung, chúng ta đua ngựal"

Ăn uống no đủ, Lý Nguyên Thanh dẫn Lý Dung trở về.

Lý Nguyên Thanh cười cười: "Có thưởng, chỗ của ta có một con ngựa tốt, nếu con thắng thì ta sẽ cho con."

Kim Lăng hầu cảm thấy cần phải viết thư cho nhạc phụ nhạc mẫu, ông ta không quản được thì có thể để nhạc phụ nhạc mẫu quản.

Lý Nguyên Thanh đuổi ở phía sau, cũng không vượt qua.

Mặc dù Lý Dung biết cưỡi ngựa, nhưng Lý Nguyên Thanh cũng không muốn thật sự so sánh với nữ nhi.

Kim Lăng hầu ở phía sau không nói gì mà nhìn Lý Nguyên Thanh và Lý Dung chạy mất, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Vào thời khắc này, ông ta ghen ghét Lý Nguyên Thanh.

Tạ quản gia thấy Hầu gia bất động tại chỗ thì mơ hồ đoán được trong lòng Hầu gia đang thấy khó chịu.

Nữ nhi ruột và Hầu gia không thân, nhưng lại rất thân với cha nuôi, Hầu gia muốn bù đắp thì cũng không biết nên bù đắp như thế nào. Tạ quản gia nhỏ giọng thuyết phục: "Hầu gia, ngài đừng nản chí, đại tiểu thư của chúng ta đại nạn không chết, nhất định sau này sẽ có phúc."

Bình Luận (0)
Comment