Chương 1126: Cửu Công Chúa Khí Phách Uy Vũ, Thâm Tàng Bất Lộ! (1)
Nhưng mà, Liễu Phán Nhi lại lo lắng Cửu Công chúa cứ đi theo Cố đại nhân làm này làm kia mà không suy nghĩ gì, phạm phải quy củ Hoàng thất, thì nàng cũng sẽ xui xẻo theo.
"Cửu Công chúa, cái khác trước tiên không nói tới, đầu tiên người phải xác định trong lòng Cố đại nhân có người hay không?”
"Nếu có, người chủ động một chút, thậm chí có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ một chút, như vậy hết thảy đều sẽ đáng giá."
"Nếu trong lòng Cố đại nhân không có người, không thích người, vậy Cửu Công chúa cũng đừng phí tâm nữa. Trở về Kinh Thành, để Bệ Hạ chọn cho người một phò mã thật đẹp trai là được.
"Sinh mấy đứa nhỏ hoạt bát đáng yêu, nuôi dưỡng mấy đứa nhỏ cho tốt, sẽ vui lắm đó. Nhìn xem Đại Bảo A Dung, Tiểu Bảo, A Nam nhà ta đi!"
Cửu công chúa cẩn thận nghe Liễu Phán Nhi nói, cũng thấy có lý.
"Đức Thuy phu nhân nói phải, ta nhớ kỹ rôi. Nhưng mà làm sao để biết trong lòng Cố Thiệu có ta hay không?”
Liễu Phán Nhi rối rắm, không ngừng vân vê ngón tay.
"Đương nhiên có thể nắm lấy được thì cũng buông bỏ được, lúc trước sau khi Cố Thiệu đính hôn, ta cũng đã bắt đầu chấp nhận để mẫu phi kiếm tìm Phò mã cho ta rồi."
Nàng rất sợ sẽ biến khéo thành vụng, dù sao kinh nghiệm thành công của nàng đối người khác mà nói chưa chắc đã hữu dụng.
"Công chúa, ngài là người nếu đã nắm lấy rồi thì cũng sẽ dàng dàng từ bỏ sao?"
Liễu Phán Nhi đảo mắt, bộ dáng nghiêm túc chính trực hỏi.
Nhưng mà Cửu công chúa này xem chừng là nhất quyết truy hỏi đến cùng, nếu nàng không nói được cái gì "thực tế”, thì không dễ nói chuyện cho lắm!
Cửu công chúa không chút do dự gật đầu, ánh mắt xinh đẹp sáng ngời.
"Cái này thì.
Thấy Liễu Phán Nhi bộ dạng như đã có dự tính từ trước, Cửu công chúa cũng hiếu kỳ, thật là sốt ruột.
"Có cơ hội, nếu như không thử, ta sẽ hối hận, nhưng này không có nghĩa là ta giữ không nổi, bỏ không xong." Liễu Phán Nhi đánh bốp một cái, hề hề cười như kẻ trộm: "Vậy là tốt rồi!"
"Chỉ là Phò mã của ta còn chưa có tìm được, vị hôn thê của Cố Thiệu đã bỏ trốn theo người ta rôi, Cố Thiệu lại không vướng bận hôn sự nữa, ta mới quyết định thử lại một lần."
Cửu công chúa sửng sốt, không hiểu rõ lắm: "Sao lại còn muốn đánh người ta thế? Cái này... cái này không hay lắm đâu?"
Liễu Phán Nhi đánh giá Cửu công chúa từ trên xuống dưới, ánh mắt dừng trên cái roi của Cửu công chúa.
"Cửu công chúa, gác lại thân phận qua một bên, nam nữ khác biệt, người có thể đánh thắng được Cố đại nhân không?"
"Ngươi nói mau đi, phu nhân, mặc kệ có được hay không, ta đều nhận ý tốt của ngươi. Yên tâm, trong lòng ta có tính toán, có thể phân biệt rõ ràng."
Liễu Phán Nhi xua tay cười giải thích: "Không phải đánh người, người cứ trả lời câu hỏi của ta trước."
Cửu công chúa cũng không giống người bình thường sau khi được khen ngợi thì biểu cảm ngượng ngùng, ngược lại nàng ấy dương dương tự đắc.
Liễu Phán Nhi thán phục, vô cùng chấn kinh.
"Ta từ nhỏ đã thích nghịch đao múa kiếm, đi theo sư phụ võ công cao cường luyện công, có nhường thì Cố Thiệu cũng đánh không lại ta."
"Vì thế, hoàng huynh ta còn đem thị vệ lợi hại an bài ở bên người Cố đại nhân, bảo hộ hắn."
"Công chúa khí phách uy vũ, thâm tàng bất lội"
Cửu công chúa nghĩ nghĩ: "Theo ta được biết, Cố đại nhân tuy rằng biết võ công, nhưng chỉ dừng ở mức tự vệ thôi."
"Cũng bình thường thôi, chỉ là ta biết nam nhân đều thích nữ tử nhu nhược, người lợi hại như ta lại khiến rất nhiều nam nhân sợ hãi."
"Mẫu phi ta nói, không cho ta ra ngoài thể hiện, tránh dọa đối phương sợ chết khiếp. Haiz, nói chung, ta đã rất lâu không tỉ thí với ai rồi."
Liễu Phán Nhi giơ ngón cái lên với Cửu công chúa, Cửu công chúa vũ lực mạnh mẽ như vậy, chuyện kế tiếp liên dễ làm rồi.
"Cửu công chúa không được tự coi nhẹ bản thân, có võ công mạnh hơn không có võ công, thời khắc mấu chốt có thể tự bảo vệ chính mình."