Chương 1154: Lộ Bộ Mặt Thật. (2)
diro Kawamoto nghe như thế, liền ngây ngốc.
"Cố huynh, vậy làm phiền huynh rồi, chờ sau khi thuyền thuận lợi ra khơi, kiếm được nhiều bạc, ta sẽ chia cho ngươi nhiều một chút."
Cố Tấn nghĩ, sau đó vẫy tay, lắc đầu, thở dài một tiếng.
"Có nhiều bạc cũng không tốt, chờ sau khi ta trả lại cho ngươi mười vạn lạng bạc, ta sẽ không làm nữa.
Dù sao đây cũng là chuyện trái pháp luật, mặc dù chỉ buôn lậu các loại trà sứ, nhưng sau khi điều tra ra, thì tiền đồ của ta bị hủy hết."
Kawamoto .Jiro nhếch miệng, nhìn về phía của Cố Tấn, khuôn mặt gian sảo.
"Cố huynh, huynh đệ chúng ta, lúc làm ăn phát tài, làm sao có thể quên được huynh chứ, làm ăn dài lâu mà.
Huynh yên tâm, mặc kệ hàng hóa xảy ra vấn đề gì, bọn ta sẽ không khai ra huynh đâu.
Kawamoto Jiro vỗ bả vai của Cố Tấn, cười đến mức không quan tâm đến hình tượng của bản thân, hy vọng Cố Tấn có thể hiểu ra nhanh chóng.
"Đồ tốt cũng không dễ cầm như thế này, chẳng lẽ cả đời này ta phải trói buộc cùng một chỗ với ngươi sao?"
"Ngươi tiếp cận ta, cũng vì muốn lôi kéo ta à?
Cố Tấn yên lặng nhìn Kawamoto .Jiro, một lúc sau, mới thở dài một tiếng.
Kawamoto Jiro cười: "Trước kia chúng ta đã nói rồi, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu.'
Cho dù sau này làm quan, cũng không thoát khỏi sự khống chế của các ngươi?"
Cố Tấn hoảng sợ, thử dò hỏi:
Chúng ta đây là hợp tác cùng nhau, cùng có lợi mà, chuyện tốt như thế này, nên vui vẻ một chút, bọn ta nhất định sẽ dùng hết sức lực để giúp đỡ ngươi."
Ngay cả hôn sự ngươi cũng không thể làm chủ, muốn ra ngoài ăn một bữa lớn, nhưng cũng không được, nhưng bây giờ sau khi ngươi và ta phát tài, sẽ khác đi.
Sau này ta dẫn ngươi đi kiếm tiền, ngươi làm quan, chiếu cố việc làm ăn của ta, để việc làm ăn có thể thuận lợi hơi một chút. "Cố huynh, ngươi nói Tam thúc luôn khinh thường ngươi, chèn ép ngươi, phụ mẫu của ngươi đều đã mất rồi, lại không quen biết ai, nên nữa đời sau rất khó để phất lên.
"Chuyện này, chúng ta cùng nhau hợp tác, sẽ tốt hơn nhiều, không cần phải áp lực, bây giờ chúng ta dùng hết sức lực, để cho những chiếc thuyền chở hàng rời đi."
'Xuyên huynh nói đúng, không có bạc thì cũng không đi xa được, ta gặp khó khăn, đều có Xuyên huynh giúp đỡ và giải quyết, nên Cố mỗ vô cùng biết ơn."
Nhìn thấy Cố Tấn không có phản kháng, Kawamoto Jiro nở nụ cười, vỗ bả vai của Cố Tấn.
Cố Tấn như nghĩ thông suốt, sau đó nở nụ cười.
Cố Tấn gật đầu, biểu cảm hết sức nghiêm túc.
Cố Tấn nhanh chóng lui về phía sau hai bước, trốn ở phía sau lưng của Kawamoto diro.
Tam thúc, thúc đi đâu vậy?”
Mới vừa vào cửa, Cố Tấn liền nhìn thấy tam thúc Cố Thiệu đang chuẩn bị ra cửa.
Xe ngựa tiến đến thành Kim Lăng, đến cửa phủ Tổng đốc.
Cố Thiệu nhìn thấy Cố Tấn trở về lúc này, nhưng ngày hôm nay cũng không phải nghỉ, liền lớn tiếng quát: "Cho ngươi đi học, ngươi lại trốn học, nếu như không cho ta một lời giải thích hợp lý, ta sẽ đánh ngươi."
"Yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."
"Tam thúc, trong người của con không thoải mái."
Kawamoto Jiro cũng vội vàng nói:
"Đúng vậy, Cố tổng đốc, đêm qua bụng của Cố huynh không thoải mái, nên sáng sớm ta đưa huynh ấy đến y quán khám bậy, bây giờ mới đỡ, cũng không phải cố ý trốn học, nên mong Cố tổng đốc tha lỗi."
Cố Tấn ở sau lưng của Kawamoto .Jiro, nháy mắt với Cố Thiệu.
Cố Thiệu hừ lạnh một tiếng:
"Nếu như ngươi không thoải mái thì ở nhà nghỉ ngơi đi, ta phải đi đến nha môn, xử lý chuyện quan trọng.
Nói xong, Cố Thiệu nhanh chóng rời đi.
Kawamoto Jiro nhìn Cố Thiệu rời đi, cũng có chút sốt ruột. "Cố huynh, sao huynh không đuổi theo.
Không đuổi theo thì làm sao có thể lấy được tin có ích chứ."
Cố Tấn xua tay áo: "Thành Kim Lăng gần đây xảy ra chuyện lớn, có mấy trăm chiếc thuyên ở cảng không ra khơi được, bị kiểm tra, tam thúc ta đương nhiên cũng đã nhận được tin tức, rất nhiều văn thư thông quan đều được tổng đốc ký tên, bây giờ bị Lý Nguyên Thanh chặn lại, không thể sử dụng."