Chương 1163: Đương Nhiên Công Chúa Là Quan Trọng Nhất (1)
Vừa ôm hoàng tẩu, khi thì khóc, khi thì cười, giống như đứa nhỏ không được kỳ vọng, nhưng cuối cùng cũng được công nhận.
Năm đó thủ đoạn của hoàng huynh khi giành lại ngôi vị hoàng đế, rất tàn nhẫn, nên bị lên án, bây giờ còn bị đại thân công kích.
Hoàng huynh ngôi ngôi vị hoàng đế không được công nhận, nhưng so với các huynh và hoàng đệ khác, thì cũng công bằng hơn những người đó.
Từ sau khi đăng cơ, mỗi ngày đều làm việc, chưa bao giờ lười biếng, còn hoàng tẩu có nhân phẩm tốt, vừa giỏi giang, lại tiết kiệm, không xa hoa.
Nhưng gió không thổi, mưa không có, nên những vị đại thần kia trách tội lên người của hoàng huynh, có lúc hoàng huynh vừa bận, vừa tức giận, ăn không ngon, ngủ không yên."
"Sau đó những cây trồng đều cho năng suất cao, không chỉ có khoai lang, mà còn có cả lúa, những giống tốt đều được vận chuyển từ trấn Cát Tường đến những trấn khác.
"Đây là điềm lành, nên đã bịt được miệng của đám người cổ hủ kia lại, cũng không ai nhắc đến ngôi vị hoàng đế của hoàng huynh nữa."
Mặc dù đây là chuyện bí mật của hoàng cung, Liễu Phán Nhi cũng không biết nhiều, nhưng nàng có thể cảm nhận được, trước kia Chu Bình khốn khổ như thế nào.
"Tỷ và công chúa là vừa gặp đã dính chặt nhau, trò chuyện rất vui vẻ."
Không chỉ làm cho cuộc sống của tỷ tốt hơn, mà còn giúp đỡ được nhiều khác, đây cũng là phúc phận của tỷ."
"Ta thích tính tình của Phán Nhi tỷ tỷ, cởi mở thẳng thắn, không vòng vo.
Cửu công chúa cười, đôi mắt lộ vẻ khen ngợi.
"Phu thê bọn tỷ có thể được hoàng đế tin tưởng, là phước đức của dòng tộc, và cũng nhận được tình yêu thương rất nhiều."
"Ở bên tỷ nói chuyện mãi không hết chuyện."
"Tỷ chỉ là một người nông dân, mấy chuyện khác, tỷ không hiểu, nhưng đối với mấy chuyện làm ruộng, thì tỷ rất tự tin.
Liễu Phán Nhi nghĩ:
"Nếu như không muốn đi ra ngoài, thì chúng ta ở trong phủ làm mấy món ăn ngon đi.
Cửu công chúa tò mò: "Ăn cái gì thế?"
Liễu Phán Nhi cười nói.
Đột nhiên hành động, đánh cho đối phương không kịp trở tay, làm cho những người Oa quốc không có thời gian chuẩn bị.
Ánh mắt của Cửu công chúa sáng lên: "Để ta đi nhìn thử, rồi học theo, rồi trở về làm cho mẫu phi ăn."
Liễu Phán Nhi dẫn Cửu công chúa đi tìm hiểu về món ăn ngon.
"Ăn bánh kem, nghe nói phòng bếp hôm nay có sữa bò, chúng ta làm món gì mới lạ ăn đi."
Trong phủ an toàn, cho nên Liễu Phán Nhi cùng với Cửu công chúa có thể an tâm làm bánh kem.
Cửu công chúa ăn bánh kem, không ngừng khen ngợi.
Bột mì ở thời đại này, không biết có làm được không, nên Liễu Phán Nhi bảo đầu bếp thử đi thử lại.
Chuẩn bị hai loại bột mì, bột mì loại một, và bột mì loại hai.
Nhưng mà Liễu Phán Nhi đã chép cách làm từ cuốn sách dạy nấu ăn ở trong không gian.
Những đầu bếp này rất nhanh nhẹn, sau khi thử vài lần, liền tìm được cách để làm ra bánh kem thơm ngào ngạt.
Cách làm bánh kem, Liễu Phán Nhi đã nói cho đầu bếp trong phủ biết.
"Vừa thơm vừa ngọt, có mùi sữa nồng đậm.
Mềm mại ngon miệng, mẫu phi chắc chắn rất thích ăn.
Chất nữ, chất tử của ta nhất định sẽ thích, Phán Nhi tỷ tỷ, phải cho muội công thức làm ra bánh này nhé.
Liễu Phán Nhi gật đầu: "Tuân lệnh công chúa, muội thích là tốt rồi."
Miêu Nhi tỷ mang theo hộp đựng thức ăn đi đến.
"Phu nhân, trong bếp làm rất nhiều, nô tỳ có lấy được một hộp nhỏ, người có muốn đưa cho lão gia hay không?”
Liễu Phán Nhi nghĩ đến Lý Nguyên Thanh và Cố đại nhân, nếu như không lấy được tin tức ở Tâm Dương Phủ, chắc chắn sẽ không nghỉ ngơi. "Có, ngươi sai người đưa qua, nhưng phải chú ý, không để người khác động tay động chân.'
Đồ ăn vào trong miệng, phải cực kỳ cẩn thận.
Lý Đại Bảo nghe nói như thế, vội vàng nói: "Miêu Nhi tỷ, ngươi đợi một chút, để ta sửa lại hộp đựng thức ăn, phải dùng chìa khóa mới mở được."