Chương 1183: Rốt Cuộc Cũng Không Nhớ Thương Tức Phụ Của Hắn Nữa (2)
"Thật ra ta muốn gặp Cửu công chúa. Ngày nào cũng ăn món ngon do Cửu công chúa gửi đến, tổ mẫu còn nói ta béo lên."
Lý Nguyên Thanh nhướng mày, nửa cười hỏi: "Cố đại nhân, ngươi đã nghĩ tới chưa? Đó chính là Cửu công chúa đấy!"
Cố Thiệu cũng thản nhiên cười nói: "Cố mỗ đã suy nghĩ kỹ rồi, đa tạ Lý chỉ huy sứ đã nhắc nhở."
Lý Nguyên Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Cố Thiệu không nhớ thương tức phụ của hắn, thì hắn ta có thương nhớ ai Lý Nguyên Thanh cũng không quan tâm.
Dù sao thì Cố Thiệu có dáng vẻ ưa nhìn, học vấn uyên bác, tài trí hơn người, cũng chưa đủ để miêu tả Cố Thiệu.
Thậm chí bây giờ, mỗi lần có khóa thi, đều sẽ bị người ta nhắc lại, lúc mà Cố đại nhân cưỡi ngựa diễu hành khắp phố ấy, phải gọi là ai nấy cũng đổ xô ra xem.
"Vậy Cố đại nhân, chúng ta đi thôi. Đừng để lão phu nhân phải sốt ruột đợi chờ."
Cố Thiệu cũng gật đầu: "Làm phiền rồi!"
Vì vậy, những người này lo lắng Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu sẽ tóm được bọn họ nên rất chịu khó làm việc, mà còn rất thức thời.
Lại thêm, Lý chỉ huy sứ phủ còn mời đại phu.
Sự thật là bởi vì trước đây thủ đoạn của Lý Nguyên Thanh và Cố Thiếu quá tàn nhãn, tóm được toàn bộ các chứng cứ phạm tội của một phần ba quan lại ở thành Kim Lăng rất xác thực, bị đưa nhốt trong xà lim chờ xử phạt.
Dù không gặp được ai nhưng vẫn tặng lễ vật bày tỏ tấm lòng của mình.
Vì thế mà một số người nhạy bén về tin tức đã phái người đến tặng quà, thăm hỏi.
Những quan viên còn lại tuy không liên quan đến việc buôn lậu hàng hóa, vũ khí bị cấm vận nhưng ở các phương diện khác, chưa chắc đã trong sạch.
Thế là Lý Nguyên Thanh với Cố Thiệu cùng nhau rời đi, đến phủ của Lý chỉ huy sứ.
"Lỡ như ngày mai chỉ huy sứ đại nhân với tổng đốc đại nhân tới, thấy tiến độ của chúng ta chậm chạp, hai vị đại nhân thực dụng chắc chắn sẽ không thích."
Trương tuyên úy sứ nghe vậy, đoán được Đức Thụy phu nhân ở nhà đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng hắn ta không thể nói linh tinh được! "Xin lỗi chư vị, Trương mỗ cũng không biết. Bây giờ vẫn còn nhiều việc phải làm, chúng ta nên tranh thủ thời gian nhanh lên."
Sau khi nhìn hai người rời đi, mọi người nhìn về phía Trương tuyên úy sứ: "Trương đại nhân, bây giờ ngươi là người được tín nhiệm trong mắt Lý chỉ huy sứ, có biết trong nhà Lý chỉ huy sứ có chuyện gì xảy ra không?”
Không chỉ vậy, trong vòng nửa năm đã có lập công lớn như vậy.
Nhân lúc người khác không để ý, Trương tuyên úy sứ âm thầm gọi người hầu nhà mình tới, để hắn ta quay về báo cho phu nhân, tìm hiểu xem chuyện xảy ra trong nhà Lý chỉ huy sứ.
Ai mà ngờ rằng, Lý Nguyên Thanh vốn cùng cấp với hắn ta lại thay đổi cái một, thành chỉ huy sứ của đạo Giang Nam, thống lĩnh quân chính của Giang Nam.
Đám người nghe những gì Trương đại nhân nói, cũng đành phải bỏ cuộc.
Nếu không có gì ngạc nhiên thì sau khi nhiệm kỳ ba năm của Lý Nguyên Thanh kết thúc, chắc chắn sẽ được thăng chức.
Sau này thì, thành Kim Lăng rung chuyển, người người thần hồn nát thần tính, luôn thấy bất an.
Sau khi đến kinh thành, thì chỉ gặp Trương phu nhân.
Vì Đức Thụy phu nhân sống ẩn dật, thêm chuyện đang mang thai nên hiếm khi xuất hiện trong thành Kim Lăng.
Bây giờ hắn ta thấy may mắn vì năm ngoái hắn với phu nhân đã đối xử nồng nhiệt với Đức Thụy phu nhân, có một mối quan hệ tốt đẹp.
Còn người khác thì nhất quyết không gặp.
Dựa vào mối quan hệ không tồi trước đây, nếu giữ được mối quan hệ này, hắn ta có thể cùng theo bước lên mây.
Giờ đây khi mọi chuyện đã dần lắng xuống, chuyện xã giao giữa các phu nhân, lại tiếp tục.
Khi nam nhân cùng bàn chuyện chính sự, mấy chuyện tư với các mối quan hệ cá nhân, thì lại phải từ từ tích lũy dựa vào sự qua lại giữa các phu nhân, vào việc giao lưu của mấy đứa con.
Các viên quan có thể cưới một thê tử không mấy xinh đẹp, nhưng nhất định phải là nữ nhi nhà danh giá.
Dù không phải là nữ nhi từ một danh gia vọng tộc, cũng phải biết chữ, cư xử một cách trang nhã rộng lượng. Tất cả là vì giúp cho sự giao lưu giữa các phu nhân. Ở chỗ mà nam nhân không thích hợp ra mặt, sẽ dựa hết vào chính thê nhà mình.