Chương 1203: Thay Nhau Nhéo Mặt (1)
Thái Hà thấy thế, nhanh chóng đi báo lại: "Công chúa, Cố đại nhân đã đến rồi."
Cửu công chúa đứng lên, mặt lộ vẻ vui mừng: "Cố đại nhân tới thật nhanh."
Mới vừa nói xong, Cố Thiệu đã đứng ở cửa.
Cho dù hắn ta rất tức giận nhưng vẫn là người khiêm tốn.
"Thần Cố Thiệu cầu kiến Cửu công chúa."
Cửu công chúa thản nhiên cười, từ trong khoang thuyền đi ra: "Cố Thiệu, chàng tới thật nhanh.”
Cố Thiệu nhìn Cửu công chúa bình yên vô sự, cũng không có bị thương tổn, đưa tay nhéo mặt của nàng ấy.
"Đúng thật là Cửu công chúa sao? Thần Cố Thiệu không tin, có phải là dịch dung hay không?”
Cố Thiệu nhíu mày, lạnh giọng.
Không chỉ có cung nữ Thái Hà bên người Cửu công chúa trợn mắt há mồm, Cửu công chúa cũng hơi mở đôi môi đỏ mọng ra.
Cửu công chúa sờ mặt mình, chỗ bị niết có chút đau.
Cố Thiệu khẽ gật đầu, đôi mắt lạnh nhạt: "Không có dịch dung, đúng là Cửu công chúal”
"Cố Thiệu, chàng dám niết mặt của ta! Hiện tại có thể xác định ta thật sự là Cửu công chúa chưa?"
"Cố Thiệu, chàng tức giận sao?"
Khuôn mặt trắng nõn của Cửu công chúa bị tay của đối phương nặn đến mức có hai vết hồng.
Cửu công chúa còn có chút mơ hồ, sau khi nghe Cố Thiệu nói thì trên mặt ửng đỏ.
"Nếu công chúa gặp chuyện không may thì cho dù bắt được tất cả bọn chuột nhắt nước Oa thì thế nào?”
"Kỳ thật gặp chuyện như vậy, công chúa không nên tự chủ trương mà phải trực tiếp trở vê báo cho Cố mỗ và Lý tướng quân."
"Cố mỗ không được tức giận sao? Công chúa thân thể ngàn vàng, vậy mà dám lấy thân mạo hiểm." Đối với hành động không thể khống chế được của mình, Cố Thiệu cũng có vài phần hối hận.
Cố thiệu nhìn Cửu công chúa không có chút ăn năn nào, thì cảm thấy có hơi chán nản.
Hắn ta không kìm lòng được mà tiếp tục đưa tay nhéo bên má còn lại của công chúa nhỏ.
"Cố đại nhân đây là lo lắng cho bản cung sao?"
Nhưng điều này không làm khó được Cố Thiệu, hắn ta lập tức lấy một cái cớ.
"Thái Hà, bản cung đói bụng, nhanh đi chuẩn bị cơm trưa cho bản cung."
Lúc này Cố Thiệu đã cho hai tay ra sau lưng, tuy mặt ngoài thản nhiên nhưng trong lòng đã có vài phần khó xử.
"Cố đại nhân, tuy rằng ngài là tổng đốc Giang Nam địa vị cao quý được Bệ hạ sủng hạnh nhưng trước mặt công chúa cũng phải cung kính, không thể động tay động chân.
Lúc này đại cung nữ Thái Hà che mặt công chúa lại, lớn tiếng quát.
Ngay lúc Cố Thiệu không biết trả lời thế nào thì Cửu công chúa ở phía sau đã nhanh chóng đưa tay kéo đại cung nữ của mình qua.
"Bệ hạ phái ta và Lý tướng quân bảo đảm an toàn của công chúa, nhưng mà công chúa vẫn khăng khăng làm theo ý mình, đây là Cố mỗ thay bệ hạ giáo huấn công chúa.'
Bình thường đại cung nữ Thái Hà rất có mắt nhìn, không thấy được Cố đại nhân đang liếc mắt đưa tình với nàng ấy sao?
Không rời đi vậy mà còn qua đây quát lớn, bầu không khí tốt cứ như vậy bị phá hỏng.
Đại cung nữ Thái Hà nghe công chúa nói vậy, ảo não nhìn vê phía công chúa nhà mình.
Khi gặp được Cố đại nhân, Cửu công chúa lập tức thay đổi.
Cửu công chúa dáng vẻ hiên ngang oai hùng biến thành tiểu công chúa nũng nịu.
Cửu công chúa quay đầu dùng sức ném cho đại cung nữ Thái Hà một ánh mắt ám chỉ, bảo nàng ta nhanh chóng rời đi.
Đây là lần đầu tiên nàng ấy thấy Cố Thiệu tức giận. Tuy Cố Thiệu tức giận, nàng ấy có chút đau lòng.
Nhưng nếu là vì nàng ấy, Cửu công chúa còn có chút hưởng thụ.
Cửu công chúa trực tiếp kéo Cố Thuy vào khoang thuyền, rót trà cho Cố Thiệu.
"Cố đại nhân, uống trài"
Cố Thiệu nhận lấy: "Đa tạ Cửu công chúa, vừa rồi Cố Thiệu dưới tình thế cấp bách nên có chút thất lễ, còn xin công chúa bao dung."
Cửu công chúa cười tủm tỉm: "Tuy rằng vừa rồi Cố đại nhân răn dạy bản cung làm cho trong lòng bản cung thấy rất uỷ khuất."
"Nhưng bản cung không phải người không hiểu tình lý, Cố đại nhân tức giận cũng là quan tâm bản cung, lo lắng cho bản cung."